Qua bài học giúp các em củng cố nội dung của phần Tiếng Việt đã học ở học kì 1. Các phương châm hội thoại, xưng hô trong hội thoại, lời dẫn trực tiếp và lời dẫn gián tiếp.
Để củng cố nội dung của phần Tiếng Việt đã học ở học kì 2, các em có thể tham khảo bài soạn Ôn tập phần tiếng Việt.
Nếu có thắc mắc cần giải đáp các em có thể để lại câu hỏi trong phần Hỏi đáp, cộng đồng Ngữ văn DapAnHay sẽ sớm trả lời cho các em.
-- Mod Ngữ văn 9 DapAnHay
Họ và tên
Tiêu đề câu hỏi
Nội dung câu hỏi
Mn júp mk vs. Đừng copy trên mạng nha!!!
Sưu tầm 1 số câu tục ngữ, thành ngữ phê phán người nói vi phạm phương châm về chất. VD: nói 1 tấc lên trời.
Thanks mn trc nhé!!!
Câu trả lời của bạn
Ăn đơm, nói đặt”: Vu khống, đặt điều, bịa chuyện.
- “ Ăn ốc nói mò”: Nói không có căn cứ
- “ Ăn không nói có”: Vu khống, bịa đặt
- “ Cãi chày cãi cối” Tran cãi không có lý lẽ.
- “ Khua môi múa mép”: Ba hoa, khoác lác
- “ Nói dơi nói chuột”: Nói lăng nhăng, không xác thực.
- “ Hứa hươu hứa vượn”: Hứa để được lòng ngưiơì khác mà không thực hiện.
viết đoạn văn 12 câu theo cách lập luận tổng- phân- hợp có sử dụng phép thế và câu hỏi tu từ làm rõ cảnh đời đổi thay và hình ảnh ông đồ trơ trọi, lạc lõng giữa dòng đời được tác giả Vũ Đình Liên diễn ta qua 2 khổ thơ sau:
" Nhưng mỗi năm mỗi vắng
Người thuê viết nay đâu?
Giấy đỏ buồn không thắm
Mực đọng trong nghiên sầu
Ông đồ vẫn ngồi đấy
Qua đường không ai hay
Lá vàng rơi trên giấy
Ngoài trời mưa bụi bay "
Câu trả lời của bạn
Không hiểu sao mỗi khi đọc Vang hóng một thời tôi lại nhớ Ông đồ của Vũ Đình Liên. Quả là đã có những nét tương đồng, khi Nguyễn Tuân và Vũ Đình Liên cùng đi chung trên con đường hoài cổ. Nhớ tiếc về quá vãng, hai tác giả đã để lại cho đời những trang văn, trang thơ đầy cảm xúc và đầy lưu luyến. Đọc ông đồ, tôi chắc người đọc sôi nổi nhất cũng sẽ cảm thấy trầm mặc khi đặt mình vào tâm trạng ông đồ.
Xưa, có những nhà nho hoặc thi cử không đỗ đạt cao hoặc ngán cái cảnh quan triều nhiều lối bon chen mà đành ẩn mình nơi thôn dã dạy con em nông dân học vỡ chữ nghĩa thánh hiền. Những người như vậy, dân gian ta vẫn quen gọi là thầy đồ. Thầy đồ ngày xưa nhiều chữ nhất làng, nhất xã lại biết về thư pháp nên cứ mỗi dịp Tết đến xuân về lại được nhiều người thuê viết chữ. Những câu đối, những chữ nho chúc phúc từng một thòi là cái hương vị Tết không thể thiếu được của dân tộc ta (thịt mỡ dưa hành câu đối đỏ).
Ông đồ của Vũ Đình Liên cũng như vậy. Ông xuất hiện rồi gây ấn tượng không phải với tư cách một người thầy mà là với tư cách một nhà thư pháp. Thời gian và không gian nghệ thuật được nhà thơ tạo ra để đón ông đồ đẹp và tươi tắn lắm:
Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ônq đồ già.
Hành trang của ông đồ là “mực tàu” và “giấy đỏ”. Ông đồ xuất hiện cùng với hoa đào, mực tàu và giấy đỏ gọi về cái không khí Tết quen thuộc của Việt Nam và rồi đây những câu đối của ông còn gọi về bao niềm khát khao và mong ước, gọi về cái hồn dân tộc.
Cái nét đẹp và sự huyền bí trong tranh chữ khiến:
Bao nhiêu người thuê viết
Tấm tắc ngợi khen tài.
Trong khi đó ông đồ vẫn say sưa thể hiện cái tài hoa nghệ thuật của mình. Những con chữ những nét bút như bay như múa mà nét nào, chữ nào cũng có cái hồn riêng. Những lúc ấy hẳn ông đồ tự hào và vui mừng lắm.
Thế nhưng thời thế đổi thay. Hán học mất dần vị trí, chữ thánh hiền dần chìm trong sự lụi tàn. Người thuê viết nay vắng bóng tìm chẳng thấy đâu. Ông đồ vẫn ngồi đó trầm mặc ưu tư nhìn:
Giấy đỏ buồn không thắm
Mực đọnq trong nghiên sầu
Hai câu thơ thấm đậm bao nỗi xót xa, cảnh vật buồn hay chính lòng ông đồ đang tê tái. Nỗi buồn từ lòng người cứ thế lan tỏa, lan tỏa vào không gian cảnh vật. Hình ảnh ông đồ lúc này cô đơn, tội nghiệp và xúc động xiết bao:
Ồniị đồ vẫn nqồi đấy Qua dườiìíị khôtuị ai hay.
Cái lạnh của những ngày đông cứ phả liên tiếp lên khuôn mặt ưu tư bằng những cơn mưa bụi. Nhưng cái lạnh đó có thấm gì so với những tê tái trong lòng. Ông đồ ngồi đó trầm lặng nhưng nhói đau. Bởi trong cái dòng người đang nườm nượp qua lại kia, ông biết tìm đâu ra một người biết quý một phần cái “hồn dân tộc”. Một nét đẹp truyền thống thế là từ đây sẽ phôi phai. Thời gian như một lớp bụi thời gian phủ mờ tất cả thờ ơ và lãnh đạm:
Lá vàng rơi trên giấy
Ngoài trời mưa bụi bay.
Bài thơ đến đây đã gợi cho mỗi người những “nỗi niềm dân tộc”. Nhưng niềm thương tiếc và sự xót xa bỗng dưng không thể nào kiềm chế được khi:
Năm nay đào lại nở
Không thấy ông đồ xưa
Những người muôn năm cũ
Hồn ở dâu hây giờ?
Ông đồ biến mất trải ra một nỗi buồn trống vắng mênh mang và một sự hụt hẫng thẳm sâu trong lòng người đọc; cũng có nghĩa là một lớp người vĩnh viễn lùi vào quá khứ, một nét văn hóa truyền thống lụi tàn dưới ách thống trị của thực dân.
Hình ảnh ông đồ gợi ra bao nỗi xót thương và bao niềm nhớ tiếc. Thơ Vũ Đình Liên tả ít nhưng gợi nhiều. Dựng ông đồ chỉ bằng vài nét vẽ, nhà thơ đã làm được cái việc mà không ít thi sĩ từng ao ước: dựng chân dung mình bằng chỉ một bài thơ.
Thống kê những từ láy có trong đoạn thơ và chỉ rõ giá trị gợi tả nội dung của những từ láy ấy trong đoạn trích Cảnh ngày xuân
"Tà tà bóng ngả về tây,
Chị em thơ thẩn dan tay ra về.
Bước dần theo ngọn tiểu khê,
Lần xem phong cảnh có bề thanh thanh.
Nao nao dòng nước uốn quanh,
Dịp cầu nho nhỏ cuối ghềnh bắc ngang."
●●Mọi người giúp mình nha. mai mình phải nộp bài rồi.
Câu trả lời của bạn
Nghệ thuật trong bài Cảnh ngày xuân là:
- Sử dụng nhiều hình ảnh đắt giá, sáng tạo như én đưa thoi, thiều quang chín chục, cỏ non, cành lê.
- Đặc biệt là bút pháp miêu tả :
+ Nghệ thuật tả cảnh thiên nhiên: bức trang xuân tươi đẹp hiện ra chỉ cần điểm vài chi tiết qua cách gợi là chủ yếu. Điều đó coa trong 4 cây thơ đầu.
+ Thủ pháp tả cảnh ngụ tình độc đáo tập trung trong 6 câu cuối bài khi chị em Kiều du xuân trở về.
- Ngoài ra còn có 1 hệ thống từ ngữ giàu sắc thái biểu cảm:
+ Nhiều tính từ cùng từ láy miêu tả cảnh vật đồng thời cho thấy tâm trạng con người: nô nức, gần xa, ngổn ngang, nao nao, tà tà, thanh thanh.
+ Nhiều danh từ ghép: yến anh, tài tử, giai nhân
+ Nhiều động từ: sắm sửa, dập dìu.
Bạn nào viết giúp mình bài: Nhập vai ông Hai kể lại tâm trạng khi nghe tin làng theo giặc có sử dụng độc thoại và độc thoại nội tâm.
Câu trả lời của bạn
Tôi là một người nông dân làng chợ Dầu .Mọi người thường gọi tôi là ông Hai Thu.
Khàng chiến bùng nổ tôi muốn ở lại làng cùng anh em bộ đội và dân quân kháng chiến .Nhưng vì hoàn cảnh gia đình nên tôi phải cùng gia đình đi tản cư .Ở nơi tản cư tôi rất nhớ làng và thường có hay khoe về làng mình .Hôm nào tôi cũng ra phòng thông tin để nghe tin tức kháng chiến . Hốm ấy , vớ đc anh dân quân đọc rất to , rõ ràng , rành mạch tôi nghe đc bao nhiêu tin hay - toàn tin quân ta giết được địch , ruột gan tôi cứ múa hết cả lên. Đang trong tâm trạng náo nức thì tôi nghe được tin làng chợ Dầu của tôi theo Tây làm Việt gian. Lúc đó cổ họng tôi nghẹn ắng lại , da mặt tê rân rân. Tôi lặng ti tưởng như không thở được. Một lúc lâu tôi mới dặn è è , nuốt một cái gì vướng ở cổ, tôi hỏi lại về cái tin ấy thì người ta đã khẳng định một cách chắc chắn . Tôi vờ vờ đứng lảng ra chỗ khác rồi đi thẳng về nhà. Về đến nhà , tôi nằm vật ra giường nhìn lũ con tôi thấy tủi thân , nước mắt tôi cứ ràn ra . Chúng nó cũng là trẻ con làng Việt gian đấy ư ? Chúng nó cũng bị người ta rẻ rúng hắt hủi đấy ư ? Tôi ngờ ngợ chả nhẽ bọn ở làng lại đốn đến thế ư rồi tôi tự kiểm điểm trong óc thấy họ đều là những người có tinh thần yêu nước , yêu kháng chiến chẳng nhẽ lại đi làm cái điều nhục nhã ấy nhưng không có lửa làm sao có khói . Tôi cảm thấy tủi nhục, chiều hôm ấy vợ tôi về cung có vẻ khác . Trong nhà có cái sự im lặng thật là khó chịu. Mãi đến khuya vợ tôi mới hỏi tôi về cái tin ây. Tôi im lặng rồi gắt lên vậy là bà ấy im bặt. 3-4 ngày hôm sau tôi không dám bước chân ra ngoài chỉ ở trong gian nhà trật trội để nghe ngóng tin tức. Lúc nào tôi cũng nơm nớp lo sợ , hễ nghe đến chuyện ấy là tôi lại giật mình. Trong tôi giờ đây đang diễn ra một cuộc chiến tranh nội tâm gay gắt khi mụ chủ nhà có ý đuổi gia đình tôi đi. Tôi lâm vài tình trạng bế tắc : về làng hay ở lại. Cuối cùng tôi đến quyết định : làng thì yêu thật nhưng làng theo Tây rồi thì phải thù . Trong tâm trạng đau đớn tủi hờn , tôi tâm sự với thằng con út. Sau khi tâm sự xong, nỗi khổ của tôi với đi phần nào . Rồi một hôm khoảng 3h chiều, có người đàn ông đến nhà tôi chơi . Ông ấy rủ tôi đi theo ông ấy đến sẩm tối tôi mới về . Lúc ây tôi rất vui . Đến bực cửa tôi đã bô bô khoe rằng Tây nó đốt nhà tôi rồi, ông chủ tịch làng tôi vừa mới lên cải chính, ông ấy cho biết cái tin làng tôi theo Tây làm Việt gian là sai sự mục đích. Cứ thế tôi lật đật đi khoe khắp nơi, tối hôm ấy tôi sang gian bác Thứ nói chuyện về làng của tôi
Chỉ ra và cho biết tác dụng của những phép tu từ có trog bài ca dao:
" Chỉ có thuyền ms hiểu
Biển mênh mông nhường nào
Chỉ có biển ms biết
Thuyền đi đâu , về đâu
Câu trả lời của bạn
Biện pháp nổi bật là nghệ thuật ẩn dụ : thuyền như người con trai nhiều khát vọng, biển là cô gái đầy bao dung thực chất là mượn hình ảnh biển và thuyền mà nói về tình cảm của mình sự hiểu nhau của anh và em như thuyền, biển và cả nỗi nhớ họ dành cho nhau ( kết hợp với ẩn dụ là biện pháp nhân hóa ) từ những hình ảnh rất thực của cuộc sống, thi sĩ xuân quỳnh đã thẻ hiện được tình yêu cháy bỏng của mình qua những vẫn thơ đầy khát khao với những cung bậc khác nhau của tình yêu, một tình yêu giản dị mà cháy bỏng, cồn cào.Ở đó thấy được cả chất nữ tính của thơ xuân quỳnh...
Tìm tất cả các biện phát tu từ trong các đoạn thơ sau
Giờ cháu đã đi xa có ngọn khói trăm tàu
Có lửa trăm nhà niềm vui trăng ngã
Nhưng chẳng lúc nào quên nhắc nhớ
Sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa
Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc
Ơi con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời
Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay ra hứng
Câu trả lời của bạn
Giờ cháu đã đi xa . Có ngọn khói trăm tàu
Có lửa trăm nhà niềm vui trăng ngã
Nhưng chẳng lúc nào quên nhắc nhớ
Sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa
- Sử dụ dấu chấm ngắt câu thơ làm đôi : người cháu đa có nhiều niềm vui, niềm hạnh phúc trong cuộc sống hiện tại
- Câu hỏi tu từ ở cuối đọan nhấn mạnh người cháu ko bao giờ quên sự tận tụy , quên cuộc đời lận đận và tấm lòng ấm áp của bà
Ẩn dụ Từng giọt long lanh rơi ( giọt âm thanh của tiếng chim )
Theo tớ là có cả hoán dụ nhưng cũng không chắc lắm nhưng về ẩn dụ thì chắc 100%
Tìm tât cả các biện pháp tu từ
Bác sống như trời đất của ta
Yêu từng ngọn núi lúa mỗi nhành hoa
Tự do cho mỗi đời nô lệ
Sữa để em thơ , lục tặng già
Mặtt trời của bắp thì nằm trên đồi
Mặt trời của mẹ em nằm trên lưng
Vì sao trời đất nặng ân tình?
Nhắm mãi tên người Hồ Chí Minh
Câu trả lời của bạn
So sánh ở câu thứ 1 của đoạn 1
Ẩn dụ ở câu 3, 4
Nhân hóa ở đoạn 2 mặt trời và trên lưng
Hoán Dụ ở đoạn 3 câu 1
Thời gian chạy qua tóc mẹ
Một màu trắng đến nôn nao
Lưng mẹ cứ còng dần xuống
Cho con ngày một thêm cao.
Phân tích hai biện pháp tu từ trong đoạn thơ trên.
Mọị người giúp mình với . Đây là đề đọc hiểu
Câu trả lời của bạn
. Biện pháp tu từ nhân hóa với đối nha.
- Nhân hóa: ' thời gian chạy' thời gian là sự vật thì sao mà chạy được?
- Đối: xuống >< cao nhé.
. Bài này mình làm rồi, cô Văn cũng giải rồi. Chắc không sao đâu. Chúc bạn học tốt/
Câu trả lời của bạn
- Biện pháp nhân hoá; Quyên đã gọi hè
-> âm thanh tiếng chim cuốc khắc khoải gọi hè báo hiệu bước đi của thời gian
- Biện pháp ẩn dụ: Lửa lưụ
-> hoa lựu nở trong như những đốm lửa .
- Chơi chữ: điệp âm phụ âm “l” (lửa lựu lập loè) kết hợp với cách sử dụng từ láy tượng hình “lập loè”
-> gợi tả chính xác màu sắc, trạng thái lấp ló,lúc ẩn lúc hiện của bông hoa lựu đỏ trong tán lá dưới ánh trăng.
-> Sự quan sát tinh tế, khả năng sử dụng ngôn ngữ và tài năng tả cảnh bậc thầy của ngòi bút Nguyễn Du đã lột tả được cái hồn của cảnh.
-> Tất cả làm hiện lên một bức tranh mùa hè đẹp, sinh động nơi làng quê yên ả, thanh bình.
Câu trả lời của bạn
Câu 3:
Cảm xúc nhà thơ khi ra về là niềm lưu luyến, bịn rịn trào dâng khi nhà thơ nghĩ đến phút chia tay. " nước mắt" của nhà thơ là nỗi đau xót khôn nguôi, không muốn xa rời được nhấn mạnh qua động từ trào. Từ tình cảm chân thành tha thiết ấy, nhà thơ ao ước được hóa thân thành "con chim hót quanh lăng Bác", "đáo hoa tỏa hương", "cây tre trung hiếu"để luôn được ở bên Người, chăm lo cho "giấc ngủ" của Người. Điệp từ ''muốn làm'' được nhắc đi nhắc lại 3 lần trong câu cùng các hình ảnh ẩn dụ "con chim","đóa hoa","cây tre" đã thể hiện sâu sắc ước vọng chung của bất cứ một người con đất Việt nào…
Viết về hình ảnh người mẹ địu con lên rẫy,tác giả Nguyễn Khoa Điềm mô tả:
" Mặt trời của bắp thì nằm trên đồi
Mặt trời của mẹ em nằm trên lưng"
Theo em, hình ảnh "mặt trời" ở 2 câu thơ trên giống nhau hay khác nhau?
Câu trả lời của bạn
2 câu đó khi ta đọc thấy tựa giống nhau nhưng thật chất nghĩa của nó khác nhau.
Câu 1 cho thấy đó là mạt trời của thiên nhiên, mặt trời hồng hào tròn trĩnh phúc hậu , mặt trời ban tặng cho ta ánh sáng muôn màu, cho ta cảm nhậ được ấm áp, soi sáng cuộc đời ta chiếu tia nắng xuống vạn vật, trần thế đem lại sự sống mãnh liệt .
Còn caau2 cho thấy người mẹ cõng con thơ bé trên lưng để mẹ làm việc, tình cảm người mẹ là cao thượng quý giá chẳng ai bằng cả, mẹ lo cho con, không an tâm khi để con ở mái nhà là tổ ấm của họ, trên lưng mẹ, con sẽ được bảo bọc quý giá như không thứ tiềm bạc vàng ngọc châu báu đánh đổi được. Mặt trời đó là tái sản của mẹ , là trái tim thứ hai của mẹ, mất nó như mất sinh mạng, mẹ cho con nằm trên luwg cho thấy mẹ sẽ đỡ đầ con trong quãng đường tương lai cho đến mẹ trút hơi thở cuối cùng,
Xác định, phân tích và nêu tác dụng của các biện pháp tu từ được sử dụng trong hai câu thơ : Dưới trăng quyên đã gọi hè Đầu tường lửa lựu lập lè đơm bông (Nguyễn Du)
Câu trả lời của bạn
a- Về hình thức: Đoạn văn phải được trình bày rõ ràng, mạch lạc, diễn đạt lưu loát, văn viết có cảm xúc, không mắc lỗi chính tả và cách dùng từ.b- Về nội dung: Đoạn văn cần chỉ ra đầy đủ và phân tích rõ giá trị của các biện pháp tu từ được sử dụng trong hai dòng thơ đã cho, từ đó làm rõ tài năng bậc thầy của đại thi hào Nguyễn du trong việc sử dụng các biện pháp nghệ thuật độc đáo để miêu tả cảnh. - Biện pháp nhân hóa: quyên đã gọi hè -> âm thanh của chim cuốc khắc khoải gọi hè báo hiệu bước đi của thời gian. - Biện pháp ẩn dụ: Lửa lựu -> hoa lựu nở đỏ trông như những đốm lửa - Chơi chữ: điệp phụ âm “l” (lửa lựu lập lòe) kết hợp với cách sử dụng từ láy tượng hình “lập lòe” -> gợi tả chính xác màu sắc, trạng thái lấp ló, lúc ẩn lúc hiện của bông hoa lựu đỏ trong tán lá dưới ánh trăng -> Sự quan sát tinh tế, khả năng sử dụng ngôn ngữ và tài năng tả cảnh bậc thầy của ngòi bút Nguyễn Du đã lột tả được cái hồn của cảnh -> Tất cả làm hiện lên một bức tranh mùa hè đẹp, sinh động nơi làng quê yên ả, thanh bình
Chúc p hk tốt
Friends ới ơi...
Văn nek! Giúp mik vs! Bí rị rùi :v
Xác định các biện pháp tu từ trong các câu thơ sau, nêu tác dụng của phép tu từ đó?
" Mặt rời của bắp thì nằm trên đồi
Mặt trời của mẹ em nằm trên lưng"
( Trần Đăng Khoa )
"Vì sao trái đất nặng ân tình
Nhắc mãi tên người Hồ Chí Minh"
( Tố Hữu )
Mí pn trả lời sớm cho mik vs nhoa gần đến ngày mik thi hk2 rùi !!! Mơn mí fen nhìu
pn nồ đúng mik tick cho nhoa ơn nhìu
Câu trả lời của bạn
-Biện pháp hoán dụ trong câu trên là mặt trời dòng thơ 2.Mặt trời của bắp giúp nuôi sống bắp, giúp bắp lớn,từng hạt bắp chắc mẩy.Có thể nói mặt trời là sức sống của bắp.Còn em bé nằm trên lưng mẹ,lại là mặt trời của mẹ,em bé đem đến những niềm hi vọng cho mẹ,những tia sáng hi vọng của em với mẹ còn lấp lánh hơn ánh mặt trời.Em là mặt trời,là hi vọng và tình yêu của mẹ.
-Biện pháp hoán dụ ở đây chính là ở từ trái đất.Trái đất ở đây nghĩa là chỉ chung tất cả mọi người sống trên cả trái đất.Từ này cũng giúp nâng câu thơ nên 1 tầm khái quát và vĩ đại lớn.Có thể hiểu k chỉ chúng ta-Những người con dân đất Việt mới nhớ đến Bác,mà cả trái đất cũng phải lặng mình cảm phục trước tấm chân dung người
Hãy chỉ ra và phân tích tác dụng của biện pháp tu từ trong các câu thơ sau :
a, '' Ngày này mặt trời đi qua trên lăng
Thấy một mặt tời trong lăng rất đỏ ".
b, " Một mùa xuân nho nhỏ
Lặng lẽ dâng cho đời
Dù là tuổi hai mươi
Dù là khi tóc bạc ".
Câu trả lời của bạn
2.
'' Một mùa xuân nho nhỏ
Lặng lẽ dâng cho đời
Dù là tuổi hai mươi
Dù là khi tóc bạc ".
=> Biện pháp ẩn dụ.
=> Thái độ ‘lặng lẽ dâng cho đời” nói lên ý nguyện thật khiêm nhường nhưng hết sức bền bỉ và vô cùng đáng quý vì đó là những gì tốt đẹp nhất trong cuộc đời. Thật cảm động làm sao trước ao ước của nhà thơ dẫu đã qua tuổi xuân của cuộc đời, vẫn được làm một mùa xuân nhỏ trong cái mùa xuân lớn lao ấy. Điệp ngữ “dù là” ở đây như một lời tự khẳng định để nhủ với lương tâm sẽ phải kiên trì, thử thách với thời gian tuổi già, bệnh tật để mãi mãi làm một mùa xuân nho nhỏ trong mùa xuân rộng lớn của quê hương đất nước. Giọng thơ vẫn nhỏ nhẹ, chân tình nhưng mang sức khái quát lớn. Chính vì vậy, hình ảnh “mùa xuân nho nhỏ” ở cuối bài như ánh lên, toả sức xuân tâm hồn trong toàn bài thơ.
Với vẻ mặt xúc động ấy và hai tay vẫn đưa về phía trước, anh chầm chậm bước tới, giọng lặp bặp run run
Câu trên thuộc kiểu câu gì? Vì sao?
Mọi người lời nhanh giùm mình cái
Câu trả lời của bạn
Câu này thuộc kiểu câu Ai làm gì? Vì Với vẻ mặt xúc động ấy và
hai tay vẫn đưa về phía trước chính là trạng ngữ chỉ phương tiện,
còn anh chầm chậm bước tới, giọng lặp bặp run run có chủ ngữ
là anh, vị ngữ là chầm chậm bước tới, miệng lặp bặp run run ;
anh là bộ phận trả lời cho câu hỏi Ai? , chầm chậm ......run run là
bộ phận trả lời cho câu hỏi Làm gì?
Bai 4: Phan tich tac dung cua phep tu tu trong 2 cau tho sau
Ngay ngay mat troi di qua tren lang./ Thay mot mat troi trong lang rat do.
Câu trả lời của bạn
Bai 4: Phan tich tac dung cua phep tu tu trong 2 cau tho sau
Ngay ngay mat troi di qua tren lang./ Thay mot mat troi trong lang rat do.
Bài làm
tác giả đã dùng biện pháp tu từ ẩn dụ để nói về hình ảnh mặt trời thật tượng trưng cho Bác Hồ.
Hình ảnh mặt trời thứ nhất là một hành tinh lớn nhất trong hệ mặt trời, là nguồn năng lượng dường như vô tận, mang lại ánh sáng và sự sống cho hành tinh chúng ta.
Hình ảnh mặt trời thứ hai chính là Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại, vị lãnh tụ, vị cha già của dân tộc Việt Nam, là người tiên phong lãnh đạo CM Việt Nam hướng theo con đường Chủ nghĩa Cộng Sản, đưa dân tộc Việt Nam từ chỗ bùn lầy nô lệ đến ánh sáng chói loà của độc lập tự do, của ấm no hạnh phúc, của Đảng CSVN quang vinh.
Như vậy, bằng việc dùng hình ảnh mặt trời của thiên nhiên để nói đến mặt trời trong tim mỗi con người Việt Nam, tác gỉa làm cho chúng ta cảm nhận sâu sắc hơn về vai trò to lớn của Hồ Chí Minh với dân tộc Việt Nam. Ngày ngày, mặt trời đi qua chân lăng dường như cùng phải cúi chào và ngưỡng mộ một mặt trời trong lăng rất đỏ
Đối với hình ảnh mặt trời trong thơ của Viễn Phương: tác giả đem hình tượng so sánh đặt ra trước (đối tượng so sánh trong hai câu của bài “Viếng lăng Bác” là Bác Hồ) để nâng cao giá trị hình tượng so sánh. Mặt trời là biểu tượng cho chân lí, cho ánh sáng vĩnh cửu tất yếu của cuộc sống. Nhà thơ ví Bác như chân lí ấy, như ánh sáng vĩnh cửu ấy. Người đọc có thể bắt gặp một sự so sánh không gượng ép, gần như là hiển nhiên của nhà thơ. Qua đó, có thể hiểu được đối tượng mà tác giả so sánh. Biện pháp ẩn dụ được sử dụng đúng chỗ của Viễn Phương đã làm tăng giá trị biểu cảm của biện pháp tu từ (đặc biệt là ẩn dụ).
Phân tích biện pháp tu từ trong câu thơ dưới đây:
Thuyền về có nhớ bến chăng
Bến thì một dạ khăng khăng đợi thuyền.
Câu trả lời của bạn
“Có thể nói đây là một bài thơ tình dân gian kiệt tác. Thuyền và bến là 2 hình ảnh ẩn dụ – nhân hóa giao kết, giao hòa bằng những tình cảm sâu nặng. Thuyền thì “về”, còn bến luôn đợi thuyền, khăng khăng mãi trong lòng, không bao giờ có thể đổi thay, phai nhạt… Thuyền và bến tượng trưng cho tình nghĩa sắt son, chung thủy của lứa đôi trong cuộc đời…”
Tuy nhiên, nếu nhìn nhận một cách khách quan, toàn diện hơn thì câu ca dao trên hoặc ý nghĩa của hình ảnh “bến”, “thuyền” trong văn học dân gian Việt Nam lại không hề như ta nghĩ.
Chúng ta có thể thấy, ca dao hay tục ngữ Việt Nam đều là những câu nói đúc kết sự quan sát, kinh nghiệm của nhân dân, mượn hình ảnh tự nhiên, khách quan để thể hiện đời sống nội tâm của con người.
Mà “bến đò” từ xưa đến nay, không bao giờ đón một con thuyền duy nhất. Thậm chí, một bến có thể đón rất nhiều thuyền, đò cùng một lúc. Điều đó chắc chắn các tác giả dân gian cũng đều nhìn ra.
Nếu “bến” mà chỉ đón duy nhất một con thuyền thì đó chẳng còn là cái bến nữa (hoặc là cái bến… “vô tích sự”).
Ngược lại, “con thuyền” tuy là hình ảnh động, là thứ mang tính linh hoạt, thay đổi nhưng xét cho cùng thì trong một thời điểm nhất định, con thuyền chỉ có thể cập một bến duy nhất.
Điều đó khiến tôi băn khoăn rằng liệu từ xưa đến nay, chúng ta có giải nghĩa, bình luận câu ca dao trên sai hay không? Hay câu ca dao này lại là một câu nói “mỉa mai”, bóng gió của các tác giả dân gian giống như câu:
“Đàn ông nông nổi giếng khơi
Đàn bà sâu sắc như cơi đựng trầu”
Thế nên, chẳng may một ngày nào đó, người đàn ông phải đi xa, hỏi người thương của mình rằng “Em sẽ đợi anh về chứ?” thì có lẽ câu trả lời “kinh khủng” nhất mà người đó chẳng bao giờ muốn nhận được đó là:
“Em sẽ đợi anh như bến đợi thuyền”
trúc xinh trúc mọc đầu đình
e xinh e đứng một mình cũng xinh
câu thơ trên thuộc phương trình nào
vì sao
Câu trả lời của bạn
Ca dao. PTBĐ chính : biểu cảm. Vì ca dao chính là lời thơ của dân ca , chỉ thể loại trữ tình dân gian , nên PTBĐ là biểu cảm .
Hãy phân tích biện pháp tu từ trong đoạn thơ sau :
Con ở miền Nam ra thăm lăng bác
Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát
Ôi Hàng tre xanh xanh Việt Nam
Bão táp mưa sa đứng thẳng hàng
Câu trả lời của bạn
Câu thơ đầu tiên cũng đã nêu ra hoàn cảnh đỏ: “Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác”. Nhà thơ xưng “Con” gọi “Bác” rất thân mật, gần gũi đồng thời thể hiện lòng tin yêu đối với Người. Phải rồi, Bác là vị Cha già cua toàn dân tộc nhưng với riêng miền Nam Bác còn nhiều nỗi nặng lòng. Sinh thời, Bác “nhớ miền Nam nỗi nhớ nhà” bởi Bác thương miền Nam “đi trước về sau” sau năm 1954 vẫn chưa được độc lập. Người từng có mong muốn được vào miền Nam để thăm hỏi và động viên đồng bào chiến sĩ. Và trước ân tình của Bác, cũng “mong Bác nỗi mong cha” bởi thế, hôm nay đây, khi Viễn Phương đến với lăng Bác, đó thực sự là một viếng thăm đầy cảm động.
Đến với lăng Bác, hình ảnh đầu tiên mà nhà thơ bắt là “Hàng tre bát ngát”. Những bụi tre ngà duyên dáng được trồng bên lăng Bác vươn mình lên cao là điểm nhìn của bao người đến với lăng Người. Nhưng nhà thơ nhắc đến hình ảnh hàng tre còn có một ngụ ý khác:
“Ôi hàng tre xanh xanh Việt Nam
Bão táp mưa sa đứng thẳng hàng”.
Viễn Phương đã vô cùng xúc động khi gặp hình ảnh hàng tre bởi cả cuộc đời Bác đã hiến dâng cho dân tộc. Mà hình ảnh những tre đã trở thành biểu tượng cho dân tộc Việt Nam mình bất khuất, kiên trung. “Hàng tre xanh” và đó là sắc “xanh Việt Nam” đầy kiêu hãnh. Trong câu thơ tiếp, nhà thơ đả vận dụng có hiệu quả thành ngữ “bão táp mưa sa” để chỉ những giông tố của thời đại mà đất nước ta từng phải hứng chịu. Nhưng qua bao nhiêu chông gai, thử thách tre vẫn “đứng thẳng hàng” như non sông này vẫn ngẩng cao đầu tiến bước.
Các bạn có thể giúp mình bài này được 0?
Phân tích biện pháp tu từ và chỉ ra tác dụng của nó:
''Ngày ngày mặt trời đi wa trên lăng
Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ''
Các bạn nhớ là đừng chép trên mạng nhé
Viết đoạn mở bài và kết bài.
mình cảm ơn các bạn!
Câu trả lời của bạn
Biện pháp tu từ ở hai câu đầu
" Ngày ngàymặt trời đi qua trên lăng " -> chỉ mặt trời trên bầu trời .
" Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ " -> Chỉ Bác Hồ luôn ấm áp nằm trong lăng
=> BPTT là ẩn dụ
MB : Gấp lại bài thơ " Viếng Lăng Bác " ta không khỏi xôn xao về nổi nhớ da diết mà mỗi trái tim Việt Nam dành trọn cho Bác Hồ - vị lãnh tụ của nhân dân . Bài thơ của Viễn Phương đã thể hiện sắc nét qua những câu từ đầy chân thật và gợi cảm . Theo bước chân của dòng người vào Lăng Viếng Bác , tg như gần Bác hơn . Cùng lúc ấy nhà thơ phát hiện ra những điều kì diệu :
" trích 2 câu thơ trên ... "
KB : 2 câu thơ trên đã thể hiện rõ sự cao cả và tình yêu vô bờ bến của Bác dành trọn cho nhân dân và đồng bảo cả nước . Bác được xem như là ánh mặt trời chiếu rọi khắp muôn nơi . Bác bao trọn trong mình một trái tim ấm áp . Bài thơ của Viễn Phương đã sử dụng Nt ẩn dụ , làm tăng phần hấp dẫn cho bài . Lời thơ sâu lắng đến lạ !!
Chúc b làm bài tốt !
tác giả đã dùng biện pháp tu từ ẩn dụ để nói về hình ảnh mặt trời thật tượng trưng cho Bác Hồ.
Hình ảnh mặt trời thứ nhất là một hành tinh lớn nhất trong hệ mặt trời, là nguồn năng lượng dường như vô tận, mang lại ánh sáng và sự sống cho hành tinh chúng ta.
Hình ảnh mặt trời thứ hai chính là Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại, vị lãnh tụ, vị cha già của dân tộc Việt Nam, là người tiên phong lãnh đạo CM Việt Nam hướng theo con đường Chủ nghĩa Cộng Sản, đưa dân tộc Việt Nam từ chỗ bùn lầy nô lệ đến ánh sáng chói loà của độc lập tự do, của ấm no hạnh phúc, của Đảng CSVN quang vinh.
Như vậy, bằng việc dùng hình ảnh mặt trời của thiên nhiên để nói đến mặt trời trong tim mỗi con người Việt Nam, tác gỉa làm cho chúng ta cảm nhận sâu sắc hơn về vai trò to lớn của Hồ Chí Minh với dân tộc Việt Nam. Ngày ngày, mặt trời đi qua chân lăng dường như cùng phải cúi chào và ngưỡng mộ một mặt trời trong lăng rất đỏ
chúc p hk tốt
0 Bình luận
Để lại bình luận
Địa chỉ email của hạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu *