Bài học giúp các em hiểu được tiếng lòng tha thiết yêu mến, gắn bó với đất nước với cuộc đời của tác giả Thanh Hải. Cùng với ước nguyện chân thành của tác giả được cống hiến cho đất nước. Nghệ thuật được tác giả sử dụng trong bài thơ.
Đề: Phân tích 3 khổ thơ đầu trong bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” của Thanh Hải.
a. Khổ 1
b. Khổ 2
c. Khổ 3
⇒ Đất nước cũng luôn trường tồn và phát triển trên bầu trời nhân loại.
Thanh Hải là nhà thơ trưởng thành trong kháng chiến chống Mĩ. Mồ anh hoa nở, Những đồng chí trung kiên, Mùa xuân nho nhỏ... là những bài thơ đặc sắc nhất của nhà thơ. Bài thơ Mùa xuân nho nhỏ được ông viết vào năm 1980, trong khung cảnh hòa bình, xây dựng đất nước. Một hồn thơ trong trẻo. Một điệu thơ ngân vang. Đất nước vào xuân vui tươi rộn ràng. Để cảm nhận sâu sắc và hiểu được những nội dung kiến thức cần đạt khi học tác phẩm này, các em có thể tham khảo thêm bài soạn tại đây: Mùa xuân nho nhỏ của nhà thơ Thanh Hải.
Nếu có thắc mắc cần giải đáp các em có thể để lại câu hỏi trong phần Hỏi đáp, cộng đồng Ngữ văn DapAnHay sẽ sớm trả lời cho các em.
Bài thơ Mùa xuân nho nhỏ được viết theo thể thơ năm tiếng, có nhạc điệu trong sáng, thiết tha gần gũi vừa thể hiện nguyện ước chân thành, tha thiết vừa như dựng lên một lẽ sống cao đẹp, cống hiến hết mình, bền bỉ mà âm thầm, lặng lẽ. Bài thơ là lời tâm tình tha thiết của nhà thơ, bày tỏ chân thành về quan điểm sống để cống hiến. Mỗi người hãy cố gắng giữ cho cuộc đời mình mãi mãi là “Mùa xuân nho nhỏ” để góp phần vào mùa xuân rộng lớn của đất nước. Để nắm được nội dung bài học cũng như viết hoàn chỉnh bài văn viết về tác phẩm này, các em có thể tham khảo một số bài văn mẫu dưới đây:
- Cảm nhận bức tranh xuân trong Cảnh ngày xuân và Mùa xuân nho nhỏ
- Cảm nhận khổ thơ đầu tiên bài Mùa xuân nho nhỏ
- Khát vọng dâng hiến cho đời của nhà thơ Thanh Hải trong bài thơ Mùa xuân nho nhỏ
- Phân tích khổ 2, 3 bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của nhà thơ Thanh Hải
- Lời nhắn gửi của tác giả trong Mùa xuân nho nhỏ và Nói với con
- Phân tích bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của nhà thơ Thanh Hải
-- Mod Ngữ văn 9 DapAnHay
Họ và tên
Tiêu đề câu hỏi
Nội dung câu hỏi
Câu trả lời của bạn
Bài thơ Mùa xuân nho nhỏ được triển khai theo mạch cảm xúc như sau:
Từ mùa xuân của thiên nhiên, đất trời, mạch cảm xúc và tư tưởng của tác giả dẫn đến mùa xuân của đất nước, của cách mạng và sau cùng là mùa xuân nho nhỏ của mỗi con người trong mùa xuân lớn của đât nước. Nói một cách khác, cảm xúc trước mùa xuân của thiên nhiên đất nước trong lao động và chiến đấu, nghĩ về đất nước vất vả gian lao nhưng vần đi lên phía trước, nhà thơ nêu lên ước nguyện làm một Mùa xuân nho nhỏ dâng cho đời, góp vào mùa xuân lớn của đât nước.
Câu trả lời của bạn
Đúng
Câu trả lời của bạn
- Tình yêu thiên nhiên, đất nước
- Tình yêu cuộc sống
- Khát vọng cống hiến cho đời
Câu trả lời của bạn
- Đây là một nhan đề độc đáo, mới lạ với sự kết hợp của danh từ "mùa xuân" và tính từ "nho nhỏ".
- Thể hiện vẻ đẹp của đất trời khi nhắc tới mùa xuân.
- Thể hiện ước nguyện chân thành của tác giá: ví mình như là một mùa xuân nhỏ bé để cống hiến cho mùa xuân lớn của cuộc đời.
Nhan đề bài thơ mang ý nghĩa ẩn dụ để nói lên nguyện ước dâng hiến thầm lặng ,khiêm nhường mà chân thành của tác giả,muốn làm một "Mùa xuân nho nhỏ" để đóng góp vào mùa xuân lớn lao của đất nước,dân tộc
Câu trả lời của bạn
- Thể thơ ngũ ngôn: gần gũi với các làn điệu dân ca, đặc biệt là dân ca miền Trung, vốn có âm hưởng dìu dặt, nhẹ nhàng, tha thiết, ở đây, Thanh Hải lại khéo dùng lối gieo vần liền giữa các khổ thơ đã tạo thành sự liền mạch cảm xúc cho cả bài thơ.
- Hình ảnh: những hình ảnh đẹp của thiên nhiên, những hình ảnh tự nhiên và giản dị giàu ý nghĩa tượng trưng khái quát để nói lên ước nguyện thiết tha của mình.
- Giọng điệu: giọng điệu bài thơ có sự biến hóa phù hợp đoạn đầu vui tươi say mê, trầm lắng, nghiêm trang ở đoạn giữa và sôi nổi thiết tha ở đoạn khép lại.
=> Nhìn chung, Mùa xuân nho nhỏ được cấu tứ chặt chẽ với giọng điệu thể hiện đáng trân trọng, cảm xúc chân thành tha thiêt của tác giả.
Câu trả lời của bạn
Mùa xuân của thiên nhiên:
- Tác giả đã mở đầu bài thơ bằng những hình ảnh thiên nhên quen thuộc, gần gũi với đồng quê, đó là khung cảnh thiên nhiên được vẽ bằng hình ảnh bình dị, chọn lọc, gợi cảm. Cảm xúc trước mùa xuân của tác giả mở ra thật ngỡ ngàng, không gian dường như tươi mới hơn, thánh thót hơn.
Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc
Ơi con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời
- Giữa dòng sông xanh ấy xuất hiện hình ảnh một bông hoa màu tím biếc, sắc màu của bông hoa màu tím ấy làm nổi bật dòng sông xanh. Đặc biệt là tiếng chim chiền chiện trong trẻo, loài chim cất tiếng hót báo hiệu tin vui, đem lại cuộc sống ấm no, hạnh phúc cho con người.
- Tác giả đã sử dụng từ cảm thán "Ơi" như một sự rung cảm của nhà thơ trước khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp của đất trời. Tất cả gợi cho ta cảm giác một không gian bận bịu và chắt chiu. Hai tiếng "hót chi" là giọng điệu thân thương của người dân Huế được tác giả đưa vào diễn tả cảm xúc thiết tha giữa người với tạo vật.
Câu trả lời của bạn
- Thanh Hải (1930 - 1980).
- Quê: Phong Điền- Thừa Thiên Huế.
- Hoạt động văn nghệ từ cuối kháng chiến chống Pháp. Trong kháng chiến chống Mĩ ông ở lại quê hương hoạt động.
Câu trả lời của bạn
Bài thơ là tiếng lòng tha thiết yêu mến và gắn bó với đất nước, với cuộc đời, thể hiện ước nguyện chân thành của nhà thơ được cống hiến cho đất nước, góp một “mùa xuân nho nhỏ” của mình vào mùa xuân lớn của dân tộc.
Câu trả lời của bạn
Bố cục: 4 phần
- Khổ 1: Cảm xúc trước mùa xuân thiên nhiên.
- Khổ 2 + 3: Cảm xúc về mùa xuân của đất nước.
- Khổ 4 + 5: Ước nguyện của tác giả.
- Khổ 6: Lời ngợi ca quê hương đất nước qua điệu dân ca xứ Huế.
Câu trả lời của bạn
Bình luận khổ thơ đầu:
Mở đầu bài thơ, tác giả đã phác họa lên một bức tranh mùa xuân trước mắt chúng ta giữa khung cảnh thiên nhiên và đất trời, vũ trụ:
Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc
Ơi! Con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời...
Khung cảnh mùa xuân dần dần được hiện ra với một vẻ đẹp thật bình dị, đơn sơ nhưng cũng không kém phần nên thơ và sâu sắc. Ở đây, mùa xuân của Thanh Hải đến với ta không rực rỡ kiêu sa với cành đào Hà Nội, với những nụ mai vàng đang phô trương sắc thắm, mà chỉ đơn giản là một bông hoa tím đang mọc lên giữa dòng sông nước xanh như lọc. Cành hoa nghiêng mình xuống mặt nước tựa như gương ấy để nổi bật lên trên một khung trời được in bóng dưới lòng sông, với màu sắc thật nhẹ, thật hài hòa mà cũng rất dễ thương, Thanh Hải đã tạo nên cho bức tranh mùa xuân của mình một nét gì đó vô cùng độc đáo. Và bức tranh ấy lại càng được đẹp hơn, có "hồn" khi cái màu tím kia được nhà thơ tô đậm lên thành "tím biếc". Gam màu ấy đã được tô vẽ vào bức tranh thật khéo léo, tài tình, làm cho người đọc chúng ta có thể hình dung ra ngay trước mắt cả một bông hoa tím biếc, thật nhỏ, thật xinh, nhưng dường như cũng có đủ khả năng để nhuộm tím cả bầu trời, cả không gian mùa xuân đang căng tràn sức sống. Cái màu tím ấy lan ra, chơi vơi, và khẽ lay động theo những ngọn gió xuân đang thổi lên từ lòng sông xanh mát rượi. Cảnh vật mùa xuân trong bài thơ có lẽ cũng bình dị, giản đơn, và thâm trầm, tĩnh lặng như vùng đất miền Trung quê hương tác giả. Xứ Huế vốn nổi tiếng mộng mơ với núi Ngự sông Hương, với những điệu hò mái nhì mái đẩy, giờ lại càng thêm xinh đẹp dưới ngòi bút tô vẽ của nhà thơ...
Câu trả lời của bạn
Câu trả lời của bạn
- Từ “lộc” là sự sáng tạo độc đáo của tác giả:
+ Từ "lộc" trước tiên chúng ta có thể hiểu là nói về những người dân lao động, những người ươm mầm cho sự sống, ươm mầm non trên những cách đồng quê hương.
+ Từ “lộc” giúp người đọc hình dung được những cánh đồng bát ngát, đầy sức sống với những chồi non nhú lên xanh biếc từ những hạt thóc giống mùa xuân. Từ “lộc” còn mang sức sống, sức mạnh của con người. Có thể nói chính con người tạo nên sức sống mùa xuân thiên nhiên đất nước.
+ Đặc biệt hơn hết, từ "lộc" ấy làm người đọc liên tưởng đến những người chiến sĩ đã dũng cảm bảo vệ quê hương, đất nước ngày đêm, những người cầm súng khi ra trận trên vai trên lưng có cành lá ngụy trang. Những cành lá ấy mang lộc biếc, chồi non, mang theo cả mùa xuân của thiên nhiên, cây cỏ. Từ “lộc” làm cho người ta thấy tràn ngập niềm tin, hy vọng đã tiếp thêm sức mạnh ý chí để họ vươn xa ra, bảo vệ đất nước.
Câu trả lời của bạn
Văn bản "Mùa xuân của tôi" mang đến cho người đọc một bức tranh thiên nhiên tươi đẹp, đầy sức sống của đất trời vào xuân, đó là bức tranh có nhạc điệu trong sáng, thiết tha gần gũi vừa thể hiện nguyện ước chân thành, tha thiết vừa như dựng lên một lẽ sống cao đẹp, cống hiến hết mình, bền bỉ mà âm thầm, lặng lẽ. Lời ca như vang vọng, gợi mở ra một cái tình nhỏ bé trong cái ngàn dặm rộng lớn, mênh mang nhưng vẫn rất gần gũi, tràn đầy yêu thương và ấm áp. Tiếng hát đằm thắm hiền hoà xen với những tiếng phách giòn giã, tươi vui đã kết lại bài thơ. Bài thơ khơi lên là dòng sông là tiếng chim hót vang trời xứ Huế. Kết thúc lại là nước non và tiếng hát tươi vui cả tình yêu nước non ngàn dặm, tình yêu quê hương đất nước.
Câu trả lời của bạn
Ta làm con chim hót
Ta làm một cành hoa
Ta nhập vào họa ca
Một nốt trầm xao xuyến
- Tác giả khao khát được làm "con chim hót", đó là khao khát rất đỗi thân quen mà chúng ta thường thấy trong thơ Xuân Diệu, làm con chim để gọi xuân về, mang hạnh phúc yên vui cho mọi người, "một cành hoa" để tô điểm cho núi sông, một nốt nhạc trầm "xao xuyến" trong khúc ca phấn chấn tự hào động viên, khích lệ.
- Chúng ta có thể nhận thấy nếu như những khổ thơ đầu tiên tác giả sử dụng chữ "tôi" thì với những khổ thơ sau tác giả đã chuyển sang sử dụng chữ "ta". Chữ "tôi" ở khổ thơ đầu được thay thế bằng chữ "ta" đầy hào hứng, sảng khoái, nó thể hiện tư thế hòa mình của nhà thơ vào cuộc sống, vào mùa xuân đến với mọi người.
- Khổ thơ cuối kết thúc bằng một âm điệu mênh mang, tha thiết, biểu lộ niềm tin yêu của tác giả vào cuộc đời, vào đất nước qua những giá trị bền vững.
=> Đoạn thơ là lời tâm tình về những suy nghĩ của nhà thơ trước cuộc đời, lời tâm tình ấy được bộc lộ một cách đầy tha thiết và trìu mến. Nhà thơ lại muốn được cất lên tiếng hát thiết tha dựa trên lời ca buồn bã của câu Nam ai Nam bình, Thanh Hải đã chuyển thành một nội dung đằm thắm chất Huế, vừa hoà chung cùng nước non.
Câu trả lời của bạn
Mùa xuân của đất nước:
Mùa xuân người cầm súng
Lộc giắt đầy trên lưng
Mùa xuân người ra đồng
Lộc trải dài nương mạ
- Hai lực lượng tiêu biểu cho đất nước với hai nhiệm vụ sản xuất và chiến đấu, xây dựng và bảo vệ tổ quốc.
- Mùa xuân theo bước chân người cầm súng ra trận, che chở cho họ. Với người ra đồng, lộc trải dài nương mạ mùa xuân sinh thành, nảy nở, phát triển theo bước chân người ra đồng.
Đất nước như vì sao
Cứ đi lên phía trước
- Nhà thơ bày tỏ niềm tự hào về đất nước của mình qua những vần thơ về thiên nhiên, đất nước. Tác giả ca ngợi đất nước bốn ngàn năm của mình. Đất nước như vì sao sáng vượt qua vất vả và gian lao để đi lên phía trước. Từ "cứ" đặt đầu câu thơ như một sự khẳng định, thể hiện một chân lí đơn giản mà thiêng liêng.
=> Qua những khổ thơ đầu tiên, nhà thơ đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên tràn trề nhựa sống, ẩn sau bức tranh ấy chính là niềm tự hào dân tộc. Đó còn là vẻ đẹp và sức sống mặn mà của đất nước vào xuân.
Câu trả lời của bạn
“Mùa xuân nho nhỏ” là một sáng tác độc đáo, một phát hiện mới mẻ của nhà thơ. Hình ảnh “Mùa xuân nho nhỏ” là biểu tượng cho những gì tinh túy, đẹp đẽ nhất của sự sống và cuộc đời mỗi con người. Thể hiện quan điểm về sự thống nhất giữa cái riêng với cái chung, giữa cá nhân và cộng đồng. Thể hiện nguyện ước của nhà thơ muốn làm một mùa xuân, nghĩa là sống đẹp, sống với tất cả sức sống tươi trẻ của mình nhưng rất khiêm nhường là một mùa xuân nhỏ góp vào mùa xuân lớn của thiên nhiên, đất nước, của cuộc đời chung và khát vọng sống chân thành, cao đẹp của nhà thơ. Đó cũng chính là chủ đề của bài thơ mà nhà thơ muốn gửi gắm.
viết đoạn văn : qua bài mùa xuân nho nhỏ, nêu suy nghĩ của em về sự cống hiến cho quê hương đất nước
Câu trả lời của bạn
Câu trả lời của bạn
Câu trả lời của bạn
Đất nước ấy luôn lớn mạnh, đi lên từng ngày. Hành trình đi tới tương lai của đất nước vẫn không ngừng, cứ đi lên là sự thể hiện chí khí, quyết tâm của dân tộc Việt Nam. Hân hoan, tự hào và trách nhiệm, nhà thơ muốn hóa thành một phần vẻ đẹp ấy:
Ta làm con chim hót
Ta làm một cành hoa
Ta nhập vào hòa ca
Một nốt trầm xao xuyến
Tiết tấu sôi nổi cùng với nhịp thơ 2/3 làm cho ý thơ vang lên như lời ca trong sáng, hào hứng mà rất tự nhiên. Nếu ở đầu bài thơ, tác giả sử dụng hình ảnh hoa tím, tiếng chim để gợi tả mùa xuân thì ở đây tứ thơ được lặp lại, tạo ra sự đối ứng chặt chẽ nhưng mở ra nét nghĩa mới. Hình ảnh ẩn dụ “con chim hót”, “một cành hoa”, “một nốt trầm” nói lên niềm mong ước được sống cống hiến thầm lặng, không phô trương cho cuộc đời của tác giả. Nhà thơ muốn trở thành một con chim cất cao giọng hót để góp vào bảng ca muôn điệu của cuộc đời, muốn được hóa thân thành một cành hoa để góp thêm hương sắp cho cuộc đời, là nốt nhạc trầm trong bản nhạc cuộc sống. Lấy cái đẹp của tự nhiên, Thanh Hải thể hiện cái đẹp của lòng người.
Đặc biệt, nếu như đoạn đầu Thanh Hải xưng “tôi” thì đến đoạn này, ông chuyển giọng xưng “ta”. Việc chuyển đổi cách xưng hô từ danh từ riêng (tôi) sang danh từ chung (ta) thể hiện khát vọng hòa nhập của Thanh Hải. Nếu như tôi là số ít chỉ riêng tác giả hì ta vừa là số ít, vừa là số nhiều vừa là riêng nhà thơ, vừa là chỉ chung mọi người. Như vậy, cái riêng đã hòa vào cái chung. Thế nhưng điều đáng lưu tâm là hòa nhập nhưng không hòa tan, không làm mất đi cái riêng của mỗi người. Mỗi người phải mang đến cho cuộc đời chung một nét riêng, phần tinh túy của mình, dù nhỏ bé. Hơn thế, điệp ngữ “ta làm” vang lên làm ta có cảm giác đây là lời kêu gọi, động viên, thúc giục mọi ngừoi cùng nhau ra sức. Sống là phải cống hiên mà cống hiến phải bằng hành động.
Từ những nguyện ước chân thành, Thanh Hải khái quát về một lẽ sống. Vẫn lời thơ nhỏ nhẹ, tha thiết, ước muốn chân thành tạo nên mùa xuân của lòng người:
Một mùa xuân nho nhỏ
Lặng kẽ dâng cho đời
Dù là tuổi hai mươi
Dù là khi tóc bạc
Đến đây, ta bắt gặp tứ thơ trung tâm thể hiện tư tưởng toàn bài: “mùa xuân nhỏ nhỏ” Đây là một sáng tạo bất ngờ, độc đóa mà tự nhiên, hợp lý của nhà thơ. Mùa xuân vốn là khái niệm chỉ thời gian và không gian khởi đầu của một năm vốn dĩ rất trừu tượng. Thế mà ở đâu “mx” lại trở thành sự vật có hình, một hình hài nho nhỏ xinh xắn. “Mùa xuân nn” đã trở thành một ẩn dụ nói về khát vọng, một kẽ sống cao đẹo, một ý thức góp sức mình làm đẹp thêm mùa xuân của đất nước. Đặc biệt, từ láy “nho nhỏ” và “lặng lẽ” là cách nói khiêm tốn thể hiên sự cống hiến thầm lặng nhưng hết sức chân thành, toàn tâm toàn ý. Bên cạnh đó, điệp ngữ “dù là” đặt ở hai câu thơ liên tiếp kết hợp với nghệ thuật hoán dụ có ý nghĩa khẳng định cho khát vọng dân hiến miệt mài, không mệt mỏi dù ở hoàn cảnh nào, tuổi tác nào cũng có thể cống hiến công sức cho đất nước. “Tuổi hai mươi: ông lặng lẽ ra chiến trường, “khi tóc bạc” ông vẫn lặng lẽ cống hiến hết mình bằng tác phẩm cuối cùng” MXNN. Lời thơ vang lên một lời thề son sắt, thách thức thời gian và bệnh tạt, còn sống là còn “lặng lẽ dâng cho đời”.Thật là một quan niệm sống đẹp đẽ và đáng trân quý. Người đọc xúc động biết bao trước một giọng điệu thơ trữ tình, ấm áp tình đời như vậy. Có thể xem đoạn thơ này là những lời trăng trối của ông.
Câu trả lời của bạn
0 Bình luận
Để lại bình luận
Địa chỉ email của hạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu *