Qua bài giảng Ý nghĩa văn chương giúp học sinh hiểu được Quan niệm của Hoài Thanh về nhiệm vụ, công dụng và nguồn gốc của văn chương trong lịch sử nhân loại. Qua đó học sinh hiểu thêm về văn chương và yêu văn chương, biết cách tìm hiểu một văn bản nghị luận.
Tên: Hoài thanh (1909 –1982) tên thật là Nguyễn Đức Nguyên
Quê: ở xã Nghi Trung, huyện Nghi Lộc, tỉnh Nghệ An.
Là nhà phê bình văn học xuất sắc.
Năm 2000 được nhà nước phong tặng giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học – nghệ thuật
Văn bản được viết năm 1936 in trong sách Bình luận văn chương.
→ Làm giàu tình cảm của con người
→ Làm giàu, làm đẹp cho cuộc sống
Văn nghị luận của Hoài Thanh vừa có lí lẽ, vừa có cảm xúc và hình ảnh.
Văn nghị luận kết hợp miêu tả, biểu cảm và tự sự.
Lập luận chặt chẽ, đầy thuyết phục.
Đề bài: “Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có, luyện những tình cảm ta sẵn có”. Em hãy chứng minh ý kiến trên của Hoài Thanh trong bài Ý nghĩa văn chương.
Gợi ý làm bài
1. Mở bài
2. Thân bài
a. Luận điểm 1: Văn chương gây cho ta những tình cảm mà ta không có :
b. Luận điểm 2:
3. Kết bài
Văn chương là hình ảnh của sự sống muôn hình vạn trạng và sáng tạo ra sự sống, gây những tình cảm không có, luyện những tình cảm sẵn có. Đời sống tinh thần của nhân loại nếu thiếu văn chương thì sẽ rất nghèo nàn. Đó là nội dugn chính của văn bản Ý nghĩa văn chương. Ngoài ra, để nắm được nội dung, nghệ thuật cần đạt khi học tác phẩm này, các em có thể tham khảo bài soạn tại đây: Bài soạn Ý nghĩa văn chương.
Nếu có thắc mắc cần giải đáp các em có thể để lại câu hỏi trong phần Hỏi đáp, cộng đồng Ngữ văn DapAnHay sẽ sớm trả lời cho các em.
Để hiểu hơn về văn bản Ý nghĩa văn chương, các em có thể tham khảo thêm một số bài văn mẫu dưới đây:
-- Mod Ngữ văn 7 DapAnHay
Họ và tên
Tiêu đề câu hỏi
Nội dung câu hỏi
giải thích và chứng minh 2 công dụng của văn nghị luận
Câu trả lời của bạn
Câu trả lời của bạn
Câu trả lời của bạn
Câu trả lời của bạn
Trong phần “Ghi nhớ” của bài “Ôn tập tác phẩm trữ tình” (SGK Ngữ văn 7 tập 1) có viết: Thưởng thức thơ trữ tình không được thoát li văn bản song không thể chỉ dừng ở bề mặt của ngôn từ văn bản. Hãy giải thích và làm sáng tỏ ý kiến trên.
Câu trả lời của bạn
chứng minh Văn chương gây cho ta nhưungx tình cảm mà ta không có
< đoạn văn ngắn thôi tầm 7-8 câu là được>
Câu trả lời của bạn
ãddddd
Văn chương từ xưa đã là thứ mà người ta thích. Thích học văn, chương, thích thi thố với nhau và nó còn là nồng cốt để tuyển các nhân tài, kể cả vua chúa cũng thích văn chương. Vì văn chương mang lại cho ta những cảm xúc đặc biệt mà không thể nào chúng ta có thể tự mình hiểu được. Văn chương ra đời là vì cái tình cái tình cảm sâu sắc mà con người dành cho nhau cho những con vật, sự vật nào đó
Bí văn quá gòi nên tự viết típ đê
thấy hay thì nhớ like vs cho 5 sao nheeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeee
Câu trả lời của bạn
Chứng minh luận điểm:" văn chương gây cho ta nhưng tình cảm ta chưa có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có."
Câu trả lời của bạn
Trong bài "Ý nghĩa văn chương", tác giả Hoài Thanh đã nói về công dụng của văn chương:"Văn chương gây cho ta những tình cảm ta chưa có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có." Thật đúng vậy, văn chương gây cho ta những tình cảm ta chưa có. Văn chương làm ta nảy sinh những tình cảm thẩm mỹ cao thượng mà trước khi thưởng thức văn chương, những tình cảm ấy chưa nảy sinh trong tâm hồn ta. Đó là tình yêu thương, sự cảm thông với những mảnh đời bất hạnh; là lòng vị tha,... Bên cạnh đó, văn chương còn luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có. Văn chương bồi dưỡng, làm sâu sắc thêm những tình cảm mộc mạc, luôn thường trực trong tâm hồn ta. Đó là tình cảm gia đình, tình yêu quê hương, đất nước,... Như vậy, có thể nói văn chương giúp chúng ta vun đắp những tình cảm tốt đẹp.
Câu trả lời của bạn
Từ văn bản "Ý nghĩa văn chương" của Hoài Thanh, em hãy viết một đoạn văn (8-10 câu) trình bày suy nghĩ của em về nguồn gốc của văn chương trong đó có sử dụng ít nhất 2 trạng ngữ (gạch chân và chỉ rõ)
Câu trả lời của bạn
Câu 1: Xác định luận điểm chính của bài "Ý nghĩa của văn chương" . Để làm sáng tỏ luận điểm chính tác giả đã dùng những luận điểm nào
Câu 2:để chúng minh vai trò và ý nghĩa của văn chương tác giả đã thuyết phục người đọc bằng nhưng lí lẽ dẫn chứng nào?
Câu trả lời của bạn
Câu trả lời của bạn
Phương thức biểu đạt: Nghị luận
NL nha bn
Câu trả lời của bạn
Phân tích bài Ý nghĩa Văn chương của Hoài Thanh.
Câu trả lời của bạn
Hoài Thanh tên thật là Nguyễn Đức Nguyên (1909 – 1982), quê ở xã Nghi Trung, huyện Nghi Lộc, tỉnh Nghệ An. Ông là một nhà phê bình văn học xuất sắc. Năm 2000, ông được Nhà nước phong tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về Văn hóa – Nghệ thuật. Tác phẩm nổi tiếng nhất của ông là cuốn Thi nhân Việt Nam, in năm 1942. Bài Ý nghĩa của văn chương sau này in lại đã đổi tựa đề thành Ý nghĩa và công dụng của văn chương.
Với một lối văn nghị luận kết hợp hài hòa giữa lí lẽ sắc bén với cảm xúc tinh tế, trong văn bản này, Hoài Thanh khẳng định: Nguồn gốc cốt yếu của văn chương là tình cảm, là lòng vị tha. Văn chương là tấm gương phản ánh cuộc sống muôn hình vạn trạng. Hơn thế, văn chương còn góp phần sáng tạo ra sự sống, gây dựng cho con người những tình cảm không có và luyện những tình cảm sẵn có. Đời sống tinh thần của nhân loại nếu thiếu văn chương thì sẽ rất nghèo nàn, tẻ nhạt. Quan niệm đúng đắn đó thể hiện trình độ hiểu biết sâu sắc cùng thái độ yêu quý, trân trọng của tác giả dành cho văn chương.
Bố cục bài văn có thể chia thành hai phần. Phần một: Từ đầu đến gợi lòng vị tha: đề cập đến nguồn gốc cốt yếu của văn chương. Phần còn lại: bàn về vai trò quan trọng và công dụng to lớn của văn chương.
Trước khi phân tích bài văn, chúng ta nên tìm hiểu khái niệm văn chương. Vậy thế nào là văn chương?
Học giả Phan Kế Bính đã định nghĩa ngắn gọn rằng: Văn là gì? Văn là vẻ đẹp. Chương là gì? Chương là vẻ sáng. Nhời (lời) của người ta, rực rỡ bóng bẩy, tựa như có vẻ đẹp vẻ sáng, cho nên gọi là văn chương…
Theo cách hiểu trước đây thì văn chương nghĩa rộng bao gồm cả triết học, sử học, văn học. Nghĩa hẹp dùng để gọi các tác phẩm văn học, nghĩa hẹp hơn nữa là tính nghệ thuật, vẻ đẹp của câu văn, lời thơ… Trong văn bản này, thuật ngữ văn chương được dùng theo nghĩa hẹp.
Hoài Thanh giải thích nguồn gốc của văn chương bắt đầu bằng một giai thoại hoang đường: Người ta kể chuyện đời xưa, một nhà thi sĩ Ấn Độ trông thấy một con chim bị thương rơi xuống bên chân mình. Thi sĩ thương hại quá, khóc nức lên, quả tim cùng hòa một nhịp với sự run rẩy của con chim sắp chết. Tiếng khóc ấy, nhịp đau thương ấy chính là nguồn gốc của thi ca.
Cách mở bài độc đáo như trên đã thu hút sự chú ý của người đọc. Tác giả mượn câu chuyện này để cắt nghĩa nguồn gốc của văn chương. Văn chương thực sự chỉ xuất hiện khi con người có cảm xúc mãnh liệt trước một con người hoặc một hiện tượng nào đó trong cuộc sống.
Câu trả lời của bạn
Câu trả lời của bạn
1. Nguồn gốc của văn chương là lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài. Có ý kiến cho rằng: “Quan niệm của Hoài Thanh về nguồn gốc văn chương như vậy là đúng nhưng chưa đủ”. Em có đồng ý với ý kiến trên không? Nêu chưa đủ hãy tìm thêm dẫn chứng để làm sáng tỏ điều đó.
2. Làm rõ quan niệm của Hoài Thanh về: “Văn chương sẽ là hình dung của sự sống muôn hình vạn trạng. Chẳng những thế, văn chương còn sáng tạo ra sự sống.”
3. Làm rõ quan niệm của Hoài Thanh về:” Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có, luyện những tình cảm sẵn có”
Câu trả lời của bạn
Câu trả lời của bạn
https://vforum.vn/diendan/showthread.php?125443-Chung-minh-rang-van-chuong-gay-cho-ta-nhung-tinh-cam-ta-khong-co-luyen-nhung-tinh-cam-ta-san-co
Là một nhà phê bình văn học xuất sắc, chắc hẳn hơn ai hết, Hoài Thanh phải nhận thức sâu săc về ý nghĩa và sức mạnh của văn chương. Chính vì vậy, trong tác phẩm Ý nghĩa văn chương của mình, ông đã khẳng định chắc chắn: Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có, luyện những tình cảm sẵn có .
Phải nuôi con mới biết lòng cha mẹ là một câu nói vô cùng ý nghĩa và mang đầy tính triết lí nhân sinh. Chỉ khi nào chúng ta là bậc làm cha, làm mẹ, lúc đó, ta mới cảm nhận được đầy đủ và sâu sắc nhất tình yêu thương của cha mẹ. Thế nhưng, văn chương đã giúp ta biết quý trọng và thấu hiểu phần nào tấm lòng bao la của người mẹ ngay cả khi còn là một đứa trẻ. Với cổng trường mở ra của Lí Lan, chúng ta đã biết rằng mẹ làm gì trước đêm khai trường đầu tiên của cuộc đời con. Lúc con say sưa trong giấc ngủ lại chính là lúc mẹ không ngủ được mà lên giường và trăn trọc. Mẹ đã có bao đêm không ngủ được như thế với những cái đầu tiên của con? Những bước đi chập chững đầu tiên của con làm mẹ vui mừng không ngủ được. Mẹ sung sướng đến không ngủ được ngày con cất tiếng nói đầu tiên gọi Mẹ!… Và đêm nay mẹ không ngủ được vì Ngày mai là ngày khai trường lớp Một của con. Hôm nay mẹ thức không phải vì lo lắng cho con, bởi mẹ tin đứa con của mẹ lớn rồi. Trong lòng mẹ có sự xáo trộn lạ kỳ. Phải chăng chính vì cảm giác con mình đã lớn, chuẩn bị bước vào vùng trời rộng lớn của tri thức, chuẩn bị đón nhận tương lai, làm chủ thế giới khiến mẹ vừa vui sướng, vừa háo hức hồi hộp? Và lúc này đây, mẹ trở về với đứa trẻ buổi đáu đi học, nhớ đến bà ngoại giống như mẹ hiện giờ. Cũng có khi mẹ thức vì lo lắng, lo lắng tột bậc. Mẹ đã phải thức suốt đêm cúi mình trên chiếc nôi trông chừng hơi thở hổn hển của con, quần quại vì nỗi lo sợ, khóc nức nở khi nghĩ rằng có thể mất con!… (Mẹ tôi, Ét-môn-đô đơ A-mi-xi). Mẹ đã thức để cho con có những giấc ngủ yên bình. Biết được những tình cảm và việc làm cao cả ấy, chúng ta càng yêu và biết ơn công lao to lớn trời bể của mẹ, càng quý trọng từng giờ từng phút được sống bên mẹ yêu thương.
Đất nước thanh bình đang trên đà phát triển, chẳng còn họa ngoại xâm, chẳng còn những ngày chiến tranh ác liệt. Nhưng qua bài thơ Tiếng gà trưa, Xuân Quỳnh đã giúp người đọc cảm nhân được những tình cảm, cảm xúc của người chiến sĩ trên đường hành quân. Ai mà chẳng có tuổi thơ và kỉ niệm tuổi thơ lại ùa về tràn ngập cả lòng ta. Đó là hình ảnh người bà yêu quý hiện ra như một bà tiên hết lòng vì con vì cháu. Bà đã chăm lo từng con gà, nâng niu từng quả trứng để cho cháu có quần áo mới: Cứ hàng năm hàng năm – Khi gió mùa đông tới – Bà lo đàn gà toi – Mong trời đừng sương muối – Để cuối năm bán gà – Cháu được quần áo mới. Người chiến sĩ trên đường hành quân mang theo hành trang là lòng căm thù giặc, tình yêu quê hương đất nước, tinh thần quyết chiến quyết thắng (đất nước đang trong những ngày tháng sôi đọng và ác liệt của cuộc kháng chiến) và tình cảm với bà. Bài thơ mộc mạc giản dị mà thấm đẫm tình bà cháu, tình yêu quê hương đất nước của một người con đang chiến đấu bảo vệ đất nước, bảo vệ xóm làng và những kỉ niệm trong sáng hồn nhiên của tuổi thơ.
Chắc hẳn, chúng ta đã từng nghe nói đến một thời chữ Quốc ngử không đuợc giảng dạy trong các trường học Viêt Nam, thay vào đó là tiếng Pháp bởi mục đích đô hộ của kẻ thù. Chúng muốn đào tạo ra những con người chỉ biết vâng lệnh và phục tùng người Pháp. Nhung khi đọc Buổi học cuối cùng của An-phông-xô Đô-dê la mới hiểu được phần nào cảm giác nuối tiếc, xót xa khi không còn được dạy và được học tiếng mẹ đẻ của thầy Ha-men và cậu học trò Phrăng. Phải thực sự ở vào hoàn cảnh trớ trêu đau lòng ấy, ta mới thấy thiêng liêng và đáng trân trọng biết bao khi hàng ngày được sử dụng thứ tiếng nói của dân tộc. Tiếng mẹ đẻ được nâng lên như một thứ vũ khi giải phóng dân tộc: phải giữ lấy nó trong chúng ta và đừng bao giờ quên lãng nó, bởi vì khi một dân tộc rơi vào vòng nô lệ, chừng nào họ vẫn giữ vững tiếng nói của mình thì chẳng khác gì nắm được chìa khóa chốn lao tù… Câu truyện giống như một bức thông điệp nhiều ý nghĩa: chúng ta phải biết giữ gìn và yêu quý tiếng mẹ đẻ, đó là một phương diện quan trọng của lòng yêu nước. Yêu nước, tự hào dân tộc cũng chính là phát huy sự giàu đẹp và giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt.
Khả năng của văn chương thật kì diệu, nó có thể tác động tới nơi sâu kín trong tâm hồn con người – tình cảm. Và một khi đã thấm vào tâm hồn, tình cảm con người thì hiệu quà nó mang lại rất to lớn và lâu bền. Những tác phẩm văn chương đích thực thật sự là những người thầy gây và luyện cho ta thứ tình cảm cao quý.
Câu trả lời của bạn
Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
- Cốt yếu là quan trọng nhất nhưng chưa phải là tất cả. Do đó, có thể có quan niệm khác về nguồn gốc văn chương, chẳng hạn "văn chương bắt nguồn từ cuộc sống lao động của con người". Các quan niệm tuy có khác nhau nhưng không loại trừ nhau, lại có thể bổ sung cho nhau.
Câu trả lời của bạn
*Bạn tham khảo dàn ý dưới đây nhé
I, MB: Dẫn dắt và nêu vấn đề nghị luận
II,TB:
1. Giải thích
- Văn chương là gì : là loại hình nghệ thuật nhấn mạnh nhiều đến tính thẩm mỹ, sự sáng tạo văn học cũng như phương diện ngôn ngữ và nghệ thuật của ngôn từ. Đặc biệt hơn, văn chương thì dùng ngôn ngữ làm phương tiện chính để xây dựng lên hình tượng của nhân vật, phản ánh cũng như biểu hiện đời sống nhân vật.
- Văn chương đã làm cho tình yêu , quê hương đất nước thêm phong phú và sâu sắc đề cập đến giá trị, là chức năng của mỗi tác phẩm. Mỗi tác phẩm viết về quê hương đất nước không chỉ đơn thuần là miêu tả, là kể chuyện mà đằng sau đó là làm phong phú và sâu sắc hơn tình yêu quê hương đất nước
2. Chứng minh
a, Sông núi nước Nam
- Sông núi nước Nam” là bản tuyên ngôn độc lập đầu tiên của dân tộc, khẳng định chủ quyền về lãnh thổ của đất nước và nêu cao ý chí bảo vệ chủ quyền đó trước mọi kẻ thù xâm lược
=> Từ đó nêu cao ý thức về độc lập chủ quyền của dân tộc, có ý thức trong việc xây dựng và bảo vệ đất nước
b, Qua đèo Ngang
- 2 câu cuối: nỗi nhớ nhà, nhớ quê hương của 1 người con xa quê. Từ đó khơi gợi tình yêu, nỗi nhớ quê hương trong lòng người đọc
c, Một thứ quà của lúa non : cốm
Cốm là thức quà riêng biệt của đất nước, là thức dâng của những cánh đồng lúa bát ngát xanh, mang trong hương vị tất cả cái mộc mạc, giản dị và thanh khiết của đồng quê nội cỏ”. Bằng ngòi bút tinh tế, nhạy cảm và tấm lòng trân trọng, tác giả đã phát hiện được nét đẹp văn hóa dân tộc trong thứ sản vật giản dị mà sâu sắc ấy.
=> Khơi gọi tình cảm về một thức quà, một món ăn của quê hương, của dân tộc
d, Mùa xuân của tôi
- Cảnh sắc thiên nhiên, không khí mùa xuân Hà Nội và miền Bắc được cảm nhận, tái hiện trong nỗi nhớ thương da diết của một người xa quê. Bài tùy bút đã biểu lộ chân thực và cụ thể tình quê hương, đất nước, lòng yêu cuộc sống và tâm hồn tinh tế, nhạy cảm, ngòi bút tài hoa của tác giả
=> bồi đắp thêm cho tâm hồn người đọc về tình cảm quê hương, về cảnh sắc quê hương
3. Đánh giá
- Thật vậy, văn chương đã làm cho tình yêu , quê hương đất nước thêm phong phú và sâu sắc. Phong phú hơn khi " khơi gợi những tình cảm ta chưa có" và sâu sắc hơn khi " rèn cho ta những tình cảm ta săbs có"
III.KB: Khẳng định lại vấn đề
- Gía trị, ý nghĩa của tình yêu quê hương đất nước
"Viết luôn là một điều cần thiết đối với cuộc sống con người. Có rất nhiều dạng viết, văn bản khoa học, thi ca, truyện, ký sự, bài luận... Mỗi dạng viết đều có điểm mạnh và điểm yếu, và đều đóng vai trò quan trọng trong những lĩnh vực khác nhau của đời sống. Khi viết gắn với văn học, viết còn là một nghệ thuật."
Môn nghệ thuật. vâng. Với tôi, học văn không phải để lấy điểm, vì thích... mà còn để sống. Văn học cho ta biết rất nhiều vê cuộc sống, về thế giới xung quanh và chúng còn luyện những tình cảm ta sẵn có .Dù bạn là người khô khan, cộc cằn đến đâu thì liệu bạn có chắc rằng mình sẽ không rơi lệ khi chứng kiến cảnh chia tay giữa hai anh em Thành và Thuỷ trong"Cuộc chia tay của những con búp bê". Sự chia sẻ, tâm hồn rộng mở chính là quà tặng tinh thần đẹp nhất mà văn chương mang đến cho chúng ta.Có bao giờ bạn khóc chỉ vì một vài dòng chữ... Văn học là vậy. Cái thế giới vô biên không bờ bến. Văn học cũng được tạo nên từ nhiều mảnh ghép khác nhau; có những mảnh ghép làm cho nền văn học thêm đặc sắc, độc đáo nhưng cũng có những thành phần làm văn học trở nên u tối, đầy rẫy những xấu xa. Nói như thế, có nghĩa là, bên cạnh những tình cảm tích cực, văn học còn mang đến cho ta những mặt tiêu cực trong suy nghĩ và lối sống mà tư tưởng yêu đương tuổi học trò là một ví dụ chẳng hạn.
Văn học mang đến cho cuộc sống chúng ta nhiều thứ thật đấy. Nhưng tiếp nhận chúng thế nào, cảm nhận chúng ra sao lại là một vấn đề khác. Hãy để những tình cảm trong văn học mãi luôn là những tình cảm đẹp, thiêng liêng nhất...và còn gì đẹp hơn nếu bạn biến chúng thành tình cảm thật trong cuộc sống nhỉ ?.
Bạn có thể viết những gì mình thích, cảm nhận theo cách riêng của mình. Đó là thế giới của sự tự do, trí tưởng tượng và cũng là thế giới dành cho riêng bạn.
0 Bình luận
Để lại bình luận
Địa chỉ email của hạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu *