Bài học Hồn Trương Ba, da hàng thịt của Lưu Quang Vũ giúp các em hiểu được bi kịch của con người khi bị áp đặt vào nghịch cảnh: phải sống nhờ, sống vay mượn, sống tạm bợ và trái với tự nhiên khiên tâm hồn nhân hậu, thanh cao bị nhiễm độc và tha hóa bởi sự lấn át của thể xác thô lỗ, phàm tục. Cảm nhận được vẻ đẹp tâm hồn của những người lao động trong cuộc đấu tranh chống lại sự dung tục, bảo vệ quyền được sống trọn vẹn, hài hòa giữa thể xác và tâm hồn, vật chất và tinh thần cùng khát vọng hoàn thiện nhân cách. Thông qua video bài giảng cùng phần hướng dẫn soạn bài và phần bài học, DapAnHay chúc các em có thêm nhiều tiết học hấp dẫn và hiệu quả hơn tại lớp.
⇒ Người chồng, người cha, người ông trong sạch, nhân hậu trước đây đã và đang thành một kẻ khác, với những thói hư tật xấu của một tên đồ tể thô lỗ, phàm tục.
⇒ Trương Ba cũnh nhận thấy những thay đổi của mình nên đấu tranh quyết liệt để giành giật lại bản thân mình, dẫn tới hành động châm hương gọi Đế Thích.
Phân tích nhân vật Hồn Trương ba, nhân vật bi kịch trong đoạn trích "Hồn Trương Ba, da hàng thịt" của Lưu Quang Vũ.
Gợi ý làm bài:
Lưu Quang Vũ là một tài năng đa dạng nhưng kịch là phần đóng góp đặc sắc nhất. ông được coi là một hiện tượng đặc biệt của sân khấu, một trong những nhà soạn kịch tài năng nhất của văn học Việt Nam hiện đại. “Hồn Trương Ba da hàng thịt” là một trong những vở kịch đặc sắc nhất của Lưu Quang Vũ. Từ cốt truyện dân gian ông xây dựng lên một vở kịch hiện đại chứa đựng nhiều vấn đề mới mẻ, có ý nghĩa tư tưởng và triết lí nhân sinh sâu sắc. Để dễ dàng trả lời được hệ thống các câu hỏi trong SGK cũng như nắm được nội dung bài học, các em có thể tham khảo bài soạn tại đây: Bài soạn Hồn Trương Ba, da hàng thịt.
Nếu có thắc mắc cần giải đáp các em có thể để lại câu hỏi trong phần Hỏi đáp, cộng đồng Ngữ văn DapAnHay sẽ sớm trả lời cho các em.
Đoạn kịch Hồn Trương Ba, da hàng thịt gợi cho độc giả, khán giá nhiều bâng khuâng. Hồn Trương Ba không theo Đế Thích về trời để chơi cờ, mà lại hóa thành màu xanh của cây vườn, vị thơm ngon của trái na, vẫn quấn quýt với người thân, gần gũi nơi bậc cửa, trong ánh lửa, nơi cầu ao, trong cơi trầu, con dao của vợ con thương yêu. Như vậy hồn Trương Ba cao khiết vẫn bất tử trong cõi đời. Cái kết đầy chất thơ ấy đã làm cho tư tưởng nhân văn tỏa sáng tác phẩm. Để nắm vững kiến thức và làm hoàn chỉnh những bài văn viết về tác phẩm này, các em có thể tham khảo một số bài văn mẫu dưới đây:
- Cảm nhận về tác phẩm Hồn Trương Ba da hàng thịt của Lưu Quang Vũ
- Phân tích màn đối thoại giữa hồn Trương Ba và xác hàng thịt trong tác phẩm Hồn Trương Ba da hàng thịt
- Phân tích cuộc đối thoại giữa hồn Trương Ba và người thân trong tác phẩm Hồn Trương Ba da hàng thịt
- Phân tích màn đối thoại giữa hồn Trương Ba và Đế Thích trong tác phẩm Hồn Trương Ba da hàng thịt
- Phân tích bi kịch của Trương Ba trong tác phẩm Hồn Trương Ba da hàng thịt
- Phân tích nhân vật Trương Ba trong tác phẩm Hồn Trương Ba da hàng thịt
- Suy nghĩ về triết lý sống trong tác phẩm Hồn Trương Ba da hàng thịt
- Phân tích đoạn kết tác phẩm Hồn Trương Ba da hàng thịt
- Phân tích bi kịch và khát vọng của nhân vật Trương Ba qua lời thoại với Đế Thích
- Dàn ý So sánh hai câu nói của hai nhân vật Chí Phèo và Trương Ba
- Dàn ý liên hệ bi kịch nhân vật Trương Ba và Chí Phèo
- Phân tích khát vọng của nhân vật Hồn Trương Ba
- Phân tích mối tương quan đối lập giữa hồn Trương Ba và xác anh hàng thịt
- Chứng minh kịch Lưu Quang Vũ giàu giá trị nhân văn qua đoạn trích Hồn Trương Ba, da hàng thịt
- Dàn ý Quan niệm sống trong Hồn Trương Ba, da hàng thịt của nhà văn Lưu Quang Vũ
- Dàn ý Phân tích tình huống éo le của nhân vật Hồn Trương Ba trong xác anh hàng thịt
- Phân tích nhân vật Hồn Trương Ba, nhân vật bi kịch trong Hồn Trương Ba, da hàng thịt của Lưu Quang Vũ
- Cảm nhận về Hồn Trương Ba, da hàng thịt của nhà văn Lưu Quang Vũ
- Phân tích bi kịch Hồn Trương Ba, da hàng thịt của nhà văn Lưu Quang Vũ
- Phân tích Vở kịch Hồn Trương Ba, da hàng thịt của nhà văn Lưu Quang Vũ
- Dàn ý So sánh bi kịch của nhân vật Trương Ba trong lớp đối thoại giữa hồn và xác với nhân vật Vũ Như Tô
-- Mod Ngữ văn 12 DapAnHay
Họ và tên
Tiêu đề câu hỏi
Nội dung câu hỏi
Câu trả lời của bạn
- Xây dựng tình huống, xung đột kịch độc đáo, hấp dẫn.
- Đối thoại kịch đậm chất triết lí, giàu kịch tính, tạo nên chiều sâu ý nghĩa cho vở kịch.
Câu trả lời của bạn
Chủ đề của Hồn Trương Ba, da hàng thịt: Quan niệm cao đẹp về cách sống: Hãy sống chân thật với chính mình, phải biết đấu tranh với nghịch cảnh, với chính bản thân, chống lại sự dung tục để hoàn thiện nhân cách và vươn tới những giá trị tinh thần cao quý.
Câu trả lời của bạn
- Nghệ thuật độc thoại nội tâm giúp nhân vật bộc lộ tính cách và quan niệm về lẽ sống đúng đắn.
Câu trả lời của bạn
- Mang sức mạnh âm u đen tối.
- Khống chế, ve vãn, kêu gọi hồn Trương Ba thỏa hiệp bằng những lí lẽ ti tiện.
- Khẳng định sự thắng thế của mình ″ chẳng còn cách nào khác nữa đâu- cả hai đã hòa làm một rồi″.
Câu trả lời của bạn
- Nghịch cảnh: linh hồn nhân hậu, trong sạch phải trú nhờ trong một thân xác thô phàm.
- Bị xác thịt thô phàm điều khiển, lấn át, dần dần bị tha hóa.
- Ý thức sâu sắc về sự tha hóa; dằn vặt đau khổ, tìm cách thoát khỏi xác thịt để tồn tại độc lập
Câu trả lời của bạn
- Vợ: đau khổ, giàu lòng vị tha nhưng quyết định sẽ bỏ đi.
- Con dâu: thông cảm cho hoàn cảnh trớ trêu của bố chồng nhưng không giúp được gì.
- Cháu Gái: phản ứng dữ dội quyết liệt, không chấp nhận sự tồn tại của Trương Ba.
Câu trả lời của bạn
Trương Ba được trả lại sự sống nhưng đó là một cuộc sống đáng hổ thẹn, vì phải sống chung với sự dung tục và bị sự dung tục đồng hóa. Khi con người phải sống trong dung tục thì tất yếu cái dung tục ấy sẽ ngư trị, thắng thế và sẽ tàn phá những gì trong sạch cao quí của con người.
Câu trả lời của bạn
Tình huống bi kịch thúc đẩy hồn Trương Ba phải lựa chọn với sự phản kháng mãnh liệt chẳng còn cách nào khác…, Không cần đến cái đời sống do mày mang lại. Không cần. Con người phải đấu tranh với nghịch cảnh, với chính bản thân, chống lại sự dung tục để hoàn thiện nhân cách.
Câu trả lời của bạn
- Không chỉ bản thân đau khổ mà còn gây đau khổ cho những người ông thương yêu nhất.
- Nỗi đau khổ tuyệt vọng đã lên đến đỉnh điểm.
Câu trả lời của bạn
- Không chấp nhận kiểu sống bên trong một đằng, bên ngoài một nẻo muốn được là chính mình một cách trọn vẹn.
- Chỉ ra sai lầm của Đế Thích Ông chỉ nghĩ đơn giản là cho tôi sống nhưng sống thế nào thì ông chẳng cần biết.
- Kiên quyết từ chối việc nhập vào xác cu Tị, vì đó cũng là một nghịch cảnh khác, cuộc sống đó còn khổ hơn cái chết.
Câu trả lời của bạn
- Ngạc nhiên vì những yêu cầu của Trương Ba.
- Khuyên Trương Ba nên chấp nhận hoàn cảnh vì thế giới vốn không toàn vẹn.
- Sửa sai bằng cách cho hồn Trương Ba nhập vào xác cu Tị nhưng bị từ chối vì Trương Ba sẽ trở nên bơ vơ, lạc lõng, thảm hại...
Câu trả lời của bạn
Một bên đại diện cho cái nhìn hời hợt, phiến diện về con người (Đế Thích). Bên còn lại thì ý thức sâu sắc về ý nghĩa của sự sống: Sống thực cho ra một con người không phải là điều đơn giản (Trương Ba). Hồn và Xác phải hài hòa, không thể có một tâm hồn thanh cao trong một thân xác phàm tục tội lỗi.
Câu trả lời của bạn
Quyết định dứt khoát xin Đế Thích cho cu Tị được sống lại, cho mình được chết hẳn chứ không nhập hồn vào thân thể ai nữa của nhân vật hồn Trương Ba là kết quả của một quá trình diễn biến hợp lí. Hơn nữa quyết định này cần phải đưa ra cho kịp thời vì cu Tị vừa mới chết Hồn Trương Ba thử hình dung cảnh hồn của mình lại nhập vào xác của cu Tị đã sống và thấy rõ "bao nhiêu sự rắc rối" vô lí lại tiếp tục xảy ra. Nhận thức tỉnh táo ấy cùng tình thương mẹ con cu Tị càng khiến hồn Trương Ba đi đến quyết định dứt khoát. Quyết định này khiến chúng ta càng thấy Trương Ba là con người nhân hậu, sáng suốt, giàu lòng tự trọng và ý thức được ý nghĩa của cuộc sống.
Câu trả lời của bạn
Điểm lạ ở nhan đề chính là “hồn ở một nơi” mà “thể xác lại ở một nơi”. Qua việc xây dựng nghệ thuật tương phản giữa hồn Trương Ba và xác hàng thịt, ta thấy được sự mâu mâu thuẫn giữa hình thức và bản chất trong một con người. Một con người không thể sống trong vỏ bọc của một người khác, một tâm hồn thanh cao không thể sống không thể ẩn náu trong một thể xác dung tục.
Câu trả lời của bạn
Câu trả lời của bạn
Câu trả lời của bạn
Lưu Quang Vũ là một nhà viết kịch tài năng của văn học Việt Nam. Những tác phẩm của ông không chỉ mang tính thời sự mà còn mang giá trị nhân văn vô cùng lớn. Tác phẩm Hồn Trương Ba, da hàng thịt là tác phẩm thành công cả về mặt nội dung và nghệ thuật. Các màn đối thoại trong vở kịch không chỉ khắc hoạ được hình tượng nhân vật mà còn thể hiện được thái độ, cách nhìn nhận của tác giả về cách sống, về lẽ sống và giá trị đích thực của con người. Cuộc đối thoại giữa hồn Trương Ba và xác anh hàng thịt và Đế Thích là những màn đối thoại có giá trị như thế.
Nhân vật Trương Ba là một hình tượng tiêu biểu đại diện cho vẻ đẹp của một tâm hồn thiện lương và trong trắng, không mang những ham muốn, dục vọng tầm thường. Khi ông bị chết oan do Nam Tào gạch sai tên họ, được nhập vào xác hàng thịt để sống lại cuộc đời mới cũng là lúc bi kịch xảy ra. Từ hôm đó, ông trở nên như một con người khác, mọi sự vụng về, cẩu thả, những sự thô tục trong xác anh hàng thịt đã khiến cho mọi người thân trong gia đình buồn bã, thất vọng, xa lánh ông. Người vợ đầu ấp tay kề buồn khổ, đứa con dâu vốn hiểu chuyện cũng thấy đau đớn khi gia đình dần đổi khác, những đứa cháu vốn rất mực yêu quý và kính trọng cũng nhất quyết không nhận ông. Tất cả những điều đó khiến Trương Ba vô cùng đau khổ, không thể chịu nổi khi phải sống trong cảnh ngộ bi hài mà bất hạnh ấy, một tâm hồn thanh khiết không thể sống trong một thể xác xấu xa rồi dần đánh mất mình như thế được, Trương Ba đã tranh luận dữ dội với xác anh hàng thịt.
Thấy hồn Trương Ba tách ra khỏi thể xác mình, xác anh hàng thịt lên tiếng mỉa mai: " Vô ích, cái linh hồn mờ nhạt khốn khổ kia....". Hồn Trương Ba cũng không chịu khuất phục những lời nói cay nghiệt và tàn nhẫn kia của anh hàng thịt. Hồn vẫn một mực cho rằng không thể sống với một thể xác dung tục và đồi bại kia, một thể xác mà chỉ biết đến những ham muốn tầm thường, một thể xác xấu xa đáng ghê tởm. Trương Ba khẳng định rằng: "Ta vẫn có một đời sống của riêng: nguyên vẹn, trong sạch, thẳng thắn,...". Xác anh hàng thịt cười nhạo, tỏ ra hả hê, mỉa mai trước những lý lẽ mà hồn Trương Ba đưa ra, hắn cho thấy tất cả những điều khiến cho Hồn Trương Ba cảm thấy xấu hổ với chính mình để bảo vệ lời nói của hắn. Trong cuộc tranh cãi này, dường như, hồn dần trở nên đuối lý, chấp nhận sự đắng cay bởi những gì mà xác hàng thịt nói ra đều đúng như vậy, tâm hồn thanh sạch đang bị thể xác điều khiển mà không làm gì được. Những lời nói thốt ra của xác anh hàng thịt đều mang nét châm chọc, chỉ trích linh hồn Trương Ba, càng khiến Trương Ba đau lòng, hắn càng thắng thế, tỏ ra hài lòng, hả hê. Bất lực trước mọi lý lẽ xác hàng thịt đưa ra, hồn chấp nhận, chịu đựng, dằn vặt, dường như chính Trương Ba cũng đã bị đẩy vào đường cùng, không lý lẽ, không lối thoát, nỗi đau trong hồn Trương Ba cứ một lớn dần thêm, cứa nát vào bức tường thanh cao, đẹp đẽ của tinh thần mà bấy lâu ông vẫn giữ gìn, xây đắp.
Nội dung của cuộc thoại không chỉ đơn thuần là một cuộc giao tiếp, tranh cãi diễn ra bình thường mà nó còn mang tầng ý nghĩa sâu sắc. Trương Ba được Đế Thích trả về với sự sống bên người thân và gia đình nhưng đó lại là cuộc sống xấu xa, đáng hổ thẹn. Những gì ti tiện, bần hàn, dụng tục đang dần lấn át, ngự trị và tàn phá, gặm nhấm những gì cao quý, trong sạch bên trong tâm hồn. Cuộc đấu tranh giữa linh hồn và thể xác để bảo vệ chính mình và bảo vệ những suy nghĩ, quan điểm của bản thân chính là cuộc đấu tranh giữa tinh thần và vật chất, giữa đạo đức và tội lỗi, giữa phần "con" và phần "người" trong một bản thể. Những giá trị của sự nhân hậu, lòng vị tha, những khát vọng cao cả, mãnh liệt luôn đối lập với những sự giả dối, ích kỷ, những khát vọng tầm thường.
Qua những trải nghiệm đầy đau khổ khi sống trong thân xác người hàng thịt, Trương Ba khi gặp Đế Thích đã thẳng thắn bày tỏ mong muốn "Tôi muốn là tôi toàn vẹn", ông cũng cay đắng thừa nhận "Không thể sống bên trong một đằng, bên ngoài một nẻo được". Trước sự cứng rắn của Trương Ba, Đế Thích đã hết lời can ngăn, ông cho rằng được sống đã là niềm hạnh phúc và sống ở đời không phải lúc nào cũng như ta mong muốn. Đế Thích khuyên Trương Ba nhập hồn vào xác người hàng thịt nhưng Trương Ba đã từ chối. Để được trở về là chính mình, Trương Ba chấp nhận ra đi để trả lại xác người hàng thịt cho hồn người hàng thịt, trả lại một anh hàng thịt nguyên vẹn cho vợ của anh ta, nhờ Đế Thích mang hồn của cu Tị trở lại.
Từ hai màn đối thoại đó ta thêm hiểu được rằng, con người chính là sự kết tinh hài hoà giữa hình thức và nội dung. Để sống có giá trị, sống đúng nghĩa với đời sống phải được là chính mình một cách toàn vẹn, không thể " sống nhờ, sống gửi" vào kẻ khác. Cuộc sống xã hội ngày nay cũng vậy, không chỉ cần có một ngoại hình xinh đẹp, một hình thức mãn nhãn mà cần phải có sự thông tuệ về học thức, sự nhạy bén và một tâm hồn phong phú. Đánh giá một con người không thể chỉ đánh về về hình thức mà còn cả cốt cách, nhân cách của họ. Con người muốn trở nên có giá trị, cần phải dung hoà được hai thứ đó.
Ta vẫn thấy đau đây những kẻ chỉ vì mặt nổi, vì chức quyền, tham vọng mà tự bán đứng lương tâm nghề nghiệp của mình, họ chạy chức chạy quyền chỉ để có cái danh trong khi không đủ năng lực để đảm đương nhiệm vụ. Những kẻ vì muốn được ưu ái mà nịnh bợ, a dua. Những kẻ vì những ham muốn tiền bạc, của cải , thể hiện bản thân mà sẵn sàng vi phạm pháp luật buôn bán chất cấm, trộm cắp, cướp bóc tài sản người khác. Điều đó, thật đáng phê bình và lên án.
Những ham muốn về tiền bạc và danh vọng, quyền lực và sự nổi tiếng khiến con người dần trở nên đánh mất mình, họ tự dẫm đạp lên danh dự và nhân phẩm của chính mình để có được. Sau cùng, họ lại không thể hạnh phúc, cũng không thể mang lại hạnh phúc cho mọi người. Vì vậy, đã sống là phải biết dành trọn tâm hồn mình cho đời sống, biết giữ mình không để vấy bẩn khi trong hoàn cảnh xấu xa. Không ai có thể sống họ cảm xúc của của bản thân mình, cũng không ai có thể sống thay cuộc đời mình cả. Phải nỗ lực, cố gắng, hoàn thiện bản thân cả về hình thức và tâm hồn, phải chinh phục được nấc thang của những giá trị cao đẹp bằng chính con người mình. Bởi mỗi người sẽ có một giá trị riêng và hạnh phúc nhất của đời người là khi được là chính mình.
Bằng ngôn ngữ đối thoại giàu tính triết lý, tình huống kịch hấp dẫn, lôi cuốn người xem, Nguyễn Quang Vũ đã tạo nên một màn đối thoại đặc sắc, mang đến cho người đọc những suy ngẫm, dư âm khó phai.
Câu trả lời của bạn
Trước khi diễn ra cuộc đối thoại giữa hồn và xác, nhà viết kịch đã để cho hồn Trương Ba "ngồi ôm đầu một hồi lâu rồi vụt đứng dậy" với một lời độc thoại đầy khẩn thiết: "Không, không! Tôi không muốn sống như thế này mãi! Tôi chán cái chỗ ở không phải là của tôi lắm rồi! Cái thân kềnh càng, thô lỗ này, ta bắt đầu sợ mi, ta muôn rời xa mi tức khắc! Nếu cái hồn ta có hình thù riêng nhỉ, để nó tách ra khỏi cái xác này, dù chỉ một lát".
Rõ ràng hồn Trương Ba đang ở trong tâm trạng vô cùng bức bối, đau khổ, những câu cảm thán ngắn, dồn dập cùng với cái ước nguyện khắc khoải của hồn đã nói lên điều đó. Hồn bức bối bởi không thể nào thoát ra khỏi thân xác mà hồn ghê tởm. Hồn ghê tởm không còn là mình nữa. Trương Ba bây giờ đâu còn là một người làm vườn chăm chỉ, hết lòng thương yêu vợ con, quan tâm tới hàng xóm láng giềng như ngày trước. Ông Trương Ba được mọi người kính trọng đã chết rồi. Trương ba bây giờ vụng về, thô lỗ, phũ phàng lắm. Người đọc, người xem càng lúc càng thấy rõ điều đó qua các đối thoại và hồn Trương ba cũng càng lúc càng rơi vào trạng thái đau khổ, tuyệt vọng.
Trong cuộc đối thoại với xác anh hàng thịt, hồn Trương Ba ở vào thế yếu, đuối lí, bởi xác nói những điều mà dù muốn hay không muốn thì hồn vẫn phải thừa nhận. Đó là cái đêm khi ông đứng cạnh vợ anh hàng thịt với "tay chân run rẩy", "hơi thở nóng rực", "cổ nghẹn lại" và "suýt nữa thì...". Đó là cái lần ông tát thằng con ông "toé máu mồm máu mũi", tất cả đều là sự thật. Xác anh hàng thịt gợi lại tất cả sự thật ấy khiến hồn càng cảm thấy xấu hổ, cảm thấy mình ti tiện. Xác anh hàng thịt còn cười nhạo vào cái lí lẽ mà ông đưa ra để ngụy biện: "ta vẫn có một đời sống riêng: nguyên vẹn, trong sạch, thẳng thắn...". Trong cuộc đối thoại này xác thắng thế nên rất hả hê tuôn ra với những lời thoại dài với giọng khi thì mỉa mai cười nhạo, khi thì lên mặt dạy đời, chỉ trích, châm chọc. Hồn chỉ buông những lời thoại ngắn với những giọng nhát gừng kèm theo tiếng than, tiếng kêu. Không chỉ đau khổ, hồn còn xấu hổ thấy những lời nói công khai của xác mà trước đó hồn đã cảm thấy mà không muốn ít nói ra, nhận thấy mà không không muốn thừa nhận.
Câu trả lời của bạn
Lưu Quang Vũ là một nhà viết kịch tài ba của văn học Việt Nam. Ông để lại cho thế hệ sau nhiều tác phẩm có giá trị như Hồn Trương Ba, da hàng thịt, Lời thề thứ 9, Bệnh sĩ hay Nàng Sita. Người nghệ sĩ đa tài Lưu Quang Vũ trong những vở kịch của mình không chỉ khắc hoạ được những nhân vật điển hình với ngôn ngữ đối thoại đặc sắc, tình huống cao trào độc đáo mà còn truyền tải những giá trị lớn về tư tưởng. "Hồn Trương Ba, da hàng thịt" là một tuyệt phẩm như thế, bằng sự phát triển từ một câu chuyện dân gian" Hồn Trương Ba, da hàng thịt", tác giả đã mang đến những thông điệp lớn cho người đọc về cuộc sống, về lẽ nhân sinh trong đời.
Vở kịch thể hiện mối xung đột giữa phần hồn của một người nông dân nghèo khổ, cần mẫn, chịu khó, giàu lòng yêu thương Trương Ba và xác ông hàng thịt to lớn, thô tục, lười nhác. Vì bị Nam Tào lỡ tay gạch nhầm tên mà Trương Ba phải nhập hồn của mình vào xác anh hàng thịt để sống nhờ. Từ đó, cuộc sống của ông trở nên khó khăn hơn bởi sự khác biệt giữa phần hồn và phần xác. Nếu Trương Ba nhẹ nhàng, cẩn thận, thanh cao bao nhiêu thì xác anh hàng thịt lại thô bạo, tham lam bấy nhiêu. Sự thay đổi của Trương Ba khiến cho mọi thành viên trong gia đình Trương Ba đều cảm thấy lạ lẫm, dù đã cố gắng nhưng vẫn không thể chấp nhận được sự đổi tính của con người trong cái thể xác thô tục kia. Đến cả đứa cháu xưa kia cũng yêu thương ông biết bao nhiêu giờ cũng xa lánh, xua đuổi ông. Điều đó khiến Trương Ba đau lòng vô cùng, cuối cùng ông đã quyết định từ bỏ để giải thoát cho mọi người cũng chính là giải thoát cho chính mình bằng việc đánh đổi mình để mang lại sự sống cu Tý.
Trong tác phẩm, Lưu Quang Vũ đã cho thấy được tấm lòng thương cảm của mình trước những bi kịch của con người, ở đây chính là bi kịch không được sống với chính mình của Trương Ba. Qua đó, tác giả đã lên tiếng vạch trần lối sống giả tạo, sống chạy theo hình thức mà quên đi chính mình, quên đi những giá trị tốt đẹp của bản thân, tự đánh mất bản ngã của mình mà trở nên xấu xa, tồi tệ giữa cuộc sống. Trương Ba lựa chọn cái chết là để bảo vệ cho chính mình, bảo vệ con người mình khỏi những dục vọng, xấu xa tầm thường nhất. Lựa chọn ấy như một sự nhắn nhủ tới người đọc về giá trị đích thực của cuộc sống, ta không thể nào sống hạnh phúc khi phải sống nhờ, sống gửi vào thân xác kẻ khác, không thể nào có được tự do nếu bị chi phối bởi bàn tay điều khiển của người khác. Con người muốn hạnh phúc thì trước hết phải được là chính mình.
Thứ hai, với mỗi người ai cũng có sai lầm, song có khi sai lầm dẫn đến những hệ quả nghiêm trọng, đặc biệt với những người giữ cương vị khi sai lầm sẽ dẫn đến những đau đớn, bị kịch cho người khác, thậm chí giết chết cả tính mạng của họ. Bởi vậy, trong bất kì mọi việc phải cẩn thận, rõ ràng, tránh gây những hệ lụy thương tâm như ngòi bút "lỡ tay" của Nam Tào.
Thứ ba, sự sống là điều quý giá, sống hạnh phúc và ý nghĩa càng quý giá hơn bao giờ hết. Bởi vậy, sống không chỉ là tồn tại mà sống là phải mang đến những điều tích cực, tốt đẹp cho mình và mọi người. Để sống tốt, con người phải dung hoà được bản thân về lý trí, tâm hồn và cả hình thức bên ngoài, không thể là "bên trong một đàng, bên ngoài một nẻo được". Ai cũng có những nhu cầu về vật chất, cũng có những mong muốn được đẹp đẽ, giàu sang, thoả mãn bản thân nhưng không vì những tham vọng ấy mà đánh mất cả nhân cách của mình.
Cuối cùng, trên đường đời có đầy rẫy những chông gai, có những thử thách, nghịch lý bất ngờ xảy đến mà ta không thể nào đoán trước được. Điều đầu tiên phải bình tĩnh, thay đổi tốt để thích nghi. Đặc biệt, trước những cái xấu xa, ích kỷ phải biết đấu tranh để tồn tại, để giữ vững niềm tin, lý tưởng và cốt cách của mình. Từ đó, vươn tới những chân giá trị cao đẹp để có được cuộc sống trọn vẹn cho mình và cả những người thân yêu của mình.
"Hồn Trương Ba , da hàng thịt" được sân khấu hoá trên nhiều trường học và các sân khấu kịch, phim đã cho thấy độ phổ biến của nó. Những thông điệp sống tích cực được Lưu Quang Vũ tinh tế gửi đến bao thế hệ như một sự nhắn nhủ đến mọi người về lẽ sống, về giá trị sống đích thực, thức tỉnh mỗi chúng ta hãy nhìn nhận và sửa đổi chính mình để xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn. Tác phẩm mãi mãi như một vì sao sáng, qua bao năm tháng vẫn vẹn nguyên những giá trị lớn lao.
Chia sẻ giúp mình dàn ý đề này với mọi người.
Dàn ý chi tiết đây nha bạn:
1. Mở bài
"Hồn Trương Ba, da hàng thịt" là vở kịch giàu giá trị tư tưởng, phát triển từ một câu chuyện dân gian "Hồn Trương Ba, da hàng thịt", tác giả đã mang đến những thông điệp lớn cho người đọc về cuộc sống, về lẽ nhân sinh trong đời.
2. Thân bài
Nội dung:
Vở kịch thể hiện mối xung đột giữa phần hồn của một người nông dân nghèo khổ, cần mẫn, chịu khó, giàu lòng yêu thương Trương Ba và xác ông hàng thịt to lớn, thô tục, lười nhác.
Cuối cùng, Trương Ba đã quyết định từ bỏ để giải thoát cho mọi người cũng chính là giải thoát cho chính mình bằng việc đánh đổi mình để mang lại sự sống cu Tý.
Thông điệp:
3. Kết bài
Những thông điệp sống tích cực được Lưu Quang Vũ tinh tế gửi đến bao thế hệ như một sự nhắn nhủ đến mọi người về lẽ sống, về giá trị sống đích thực, thức tỉnh mỗi chúng ta hãy nhìn nhận và sửa đổi chính mình để xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn. Vở kịch mãi mãi như một vì sao sáng, qua bao năm tháng vẫn vẹn nguyên những giá trị lớn lao.
Câu trả lời của bạn
Lưu Quang Vũ - Một hiện tượng đặc biệt trong sân khấu kịch những năm 80 của thế kỷ 20, một trong những nhà soạn kịch tài ba của nền văn học nghệ thuật Việt Nam hiện đại. Vở kịch "Hồn Trương Ba, da hàng thịt" là một trong những vở kịch xuất sắc nhất của ông đã được công diễn trên nhiều sân khấu cả trong và ngoài nước. Đoạn trích trong chương trình Ngữ văn được học trích từ cảnh VII và đoạn kết của vở kịch, dưới đây là phần tóm tắt nội dung đoạn trích.
Vở kịch kể về chuyện ông Trương Ba - một người làm vườn tốt bụng, thanh cao và chơi cờ giỏi, hồn Trương Ba xuất hiện vì Trương Ba đã chết, cái chết của ông là cái chết oan, do sự tắc trách của quan trên thiên đình, vì muốn sửa sai nên Nam Tào và Đế Thích đã cho hồn Trương Ba được sống lại nhập vào xác anh hàng thịt ở làng bên vừa mới chết. Từ đó, hồn Trương Ba ở trong xác hàng thịt, xác hàng thịt chứa hồn Trương Ba, biết bao nhiêu rắc rối bắt nguồn từ đây. Đầu tiên là lý trưởng sách nhiễu với ông, vợ con của tên hàng thịt thì đòi cha, đòi chồng, hơn thế, ở trong thân thể của một kẻ to xác thô kệch khiến ông trở nên vụng về và cục cằn không thể như trước. Bản thân ông bị nhiễm nhiều thói xấu và phải làm theo, phục tùng những ý muốn dung tục của da hàng thịt, những thứ mà trước kia rất xa lạ với ông.
Cuộc cãi nhau giữa hồn Trương Ba và da hàng thịt nhiều lần diễn ra, ông không thể nào chấp nhận và chán ghét, khinh thường cái thân thể của da hàng thịt. Rồi dù ông còn sống nhưng vợ, con, cháu của Trương Ba đều không còn gần gũi, kính trọng ông nữa, vợ thì muốn bỏ đi, cái Gái và Cu Tị đều ghét bỏ ông, người con dâu thì than vãn về sự đổ vỡ của gia đình. Hồn Trương Ba cảm thấy mình sống mà không được làm chính mình thì chẳng có gì đáng để sống nữa, ông thắp hương gọi Đế Thích xuống để thỉnh cầu. Ông nói ra nỗi khổ tâm khi phải sống nhờ thân xác của kẻ khác, nỗi nhục khi phải làm theo ý người khác và mong muốn được thoát ra khỏi thân xác của da hàng thịt, không chung sống với nó nữa, ông xin chết cho thảnh thơi. Nhưng Đế Thích một mực khuyên can, cho rằng cái chết của ông là do quan làm sai, sai thì phải sửa, phải cho ông sống lại. Trương Ba nhận ra rằng có những cái sai không thể sửa được nữa và dù Đế Thích có ngỏ ý cho ông nhập vào xác Cu Tị vừa mới chết ông cũng không cần, đổi lại ông nhờ Đế Thích trả hồn cho da hàng thịt, cho Cu Tị được sống lại, còn ông đã chết thì hãy cho ông chết hẳn. Đế Thích cuối cùng cũng chấp thuận lời thỉnh cầu của ông, cho hồn ông được gặp lại vợ con dặn dò rồi qua đời.
Qua đoạn trích, ta thấy được bi kịch của một con người khi rơi vào nghịch cảnh sống nhờ, sống tạm khiến cho tâm hồn thanh cao bị tha hóa, nhiễm độc. Tác giả đã nhắn nhủ tới mọi người, chẳng có gì đáng quý hơn khi được sống là chính mình, sống với những giá trị đích thực của mình. Cuộc sống chỉ có ý nghĩa khi có được sự hài hòa giữa tâm hồn và thể xác.
0 Bình luận
Để lại bình luận
Địa chỉ email của hạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu *