Bài học Chữ người tử tù của Nguyễn Tuân sẽ giúp các em nắm được một số thông tin sơ lược về tác giả Nguyễn Tuân, nắm được nội dung của tác phẩm thông qua phân tích vẻ đẹp của nhân vật Huấn Cao, viên quản ngục. Từ đó thấy được tài năng nghệ thuật của Nguyễn Tuân trong việc tạo dựng tình huống truyện độc đáo; trong nghệ thuật dụng cách, khắc họa tính cách nhân vật. Mong rằng bài học này hỗ trợ cho các em có thêm những tiết học văn sôi động, hiệu quả và hấp dẫn hơn tại lớp.
⇒ Nguyễn Tuân là nhà văn lớn, người nghệ sĩ suốt đời đi tìm cái Đẹp; có vị trí quan trọng và đóng góp không nhỏ cho nền văn học Việt Nam hiện đại. Năm 1996, ông được giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật.
* Một nghệ sĩ tài hoa trong nghệ thuật thư pháp
⇒ Cách miêu tả gián tiếp làm cho người đọc có ấn tượng mạnh về tài năng của Huấn Cao. Tài năng đó giống như một huyền thoại được hết thảy mọi người kính phục.
* Một anh hùng khí phách hiên ngang
⇒ Khí phách của Huấn Cao được miêu tả vừa trực tiếp vừa gián tiếp kết hợp với nghệ thuật đối lập, bút pháp lý tưởng hóa, kết hợp kể và tả hành động, thái độ ⇒ có tác dụng khắc sâu, tô đậm bản lĩnh ngạo nghễ, ngang tàng của nhân vật.
* Một con người có thiên lương trong sáng
⇒ Không chỉ có Huấn Cao là người dũng cảm, mà cả quản ngục cũng vậy. Ông đã dám bước qua giới hạn của chức phận để làm theo lẽ sống cao quý của đời mình. Để thực hiện được lẽ sống đó, ngục quan phải chấp nhận mạo hiểm kể cả mạng sống của bản thân ⇒ Nhân vật đầy mâu thuẫn; là tù nhân trong chính môi trường của mình ⇒ Tính cách của nhân vật này bộc lộ trong sự giải quyết mâu thuẫn đó ⇒ quan điểm của Nguyễn Tuân về nghệ thuật và con người:
Sơ kết: Quản ngục là một con người có tâm hồn nghệ sĩ; biết say mê, quý trọng cái Tài, cái Đẹp đồng thời cũng là một con người có thiên lương trong sáng, cao đẹp. Nhân vật quản ngục góp phần tô đậm và làm nổi bật vẻ đẹp của Huấn Cao và quan niệm thẩm mỹ của nhà văn Nguyễn Tuân.
a. Bút pháp lãng mạn
b. Ngôn ngữ cổ kính, giàu tính tạo hình
ĐỀ: Phân tích nhân vật Huấn Cao trong tác phẩm “Chữ người tử tù” của Nguyễn Tuân.
Mở bài
Thân bài
Truyện ngắn “Chữ người tử tù” (1939) trong tập “Vang bóng một thời” là áng văn hay nhất, tiêu biểu nhất của Nguyễn Tuân. Giá trị tư tưởng và dụng công nghệ thuật của Nguyễn Tuân được thể hiện chủ yếu trong đoạn văn tả “một cảnh tượng xưa nay chưa từng có”, cảnh tượng một người tử tù cho chữ một viên cai ngục. Để nắm được nội dung và nghệ thuật của tác phẩm này, các em có thể tham khảo thêm bài soạn tại đây: Bài soạn Chữ người tử tù.
Nếu có thắc mắc cần giải đáp các em có thể để lại câu hỏi trong phần Hỏi đáp, cộng đồng Ngữ văn DapAnHay sẽ sớm trả lời cho các em.
Chữ người tử tù không còn là “chữ” nữa, không chỉ là Mĩ mà thôi, mà “những nét chữ tươi tắn nó nói lên những hoài bão tung hoành của một đời người”. Đây là sự chiến thắng của ánh sáng đối với bóng tối. Đấy là sự chiến thắng của cái đẹp, cái cao thượng, đối với sự phàm tục nhơ bẩn, cũng là sự chiến thắng của tinh thần bất khuất trước thái độ cam chịu nô lệ. Sự hòa hợp giữa Mĩ và Dũng trong hình tượng Huấn Cao là đỉnh cao nhân cách theo lí tưởng thẩm mĩ của Nguyễn Tuân, theo triết lí “duy mĩ” của Nguyễn Tuân. Để nắm được cách viết một bài văn hoàn chỉnh về văn bản này, các em có thể tham khảo thêm một số bài văn mẫu dưới đây:
- Phân tích thái độ của nhân vật Huấn Cao đối với viên quản ngục trong Chữ người tử tù
- Phân tích nhân vật Huấn Cao
- Phân tích bút pháp lãng mạn trong Chữ người tử tù của Nguyễn Tuân
- Phân tích nghệ thuật miêu tả ánh sáng và bóng tối trong Chữ người tử tù và Hai đứa trẻ
- Phân tích tình huống truyện trong tác phẩm Chữ người tử tù của nhà văn Nguyễn Tuân
- Cảnh tượng xưa nay chưa từng có trong Chữ người tử tù
- Thái độ của Huấn Cao đối với viên quản ngục trong Chữ người tử tù
- Phân tích nhân vật viên quản ngục trong Chữ người tử tù
- Phân tích cảnh cho chữ trong Chữ người tử tù
- Phân tích bút pháp lãng mạn trong Chữ người tử tù
- Nghệ thuật sử dụng ánh sáng và bóng tối trong Chữ người tử tù và Hai đứa trẻ
- Bình giảng đoạn văn trong Chữ người tử tù của Nguyễn Tuân
- Hình tượng Huấn Cao trong Chữ người tử tù của Nguyễn Tuân
-- Mod Ngữ văn 11 DapAnHay
Họ và tên
Tiêu đề câu hỏi
Nội dung câu hỏi
Câu trả lời của bạn
Tình huống truyện
Cuộc gặp gỡ của HC và QN trong một hoàn cảnh éo le : nhà lao tỉnh Sơn. Quản ngục và Huấn Cao ở hai vị thế khác nhau. Một bên là tử tù chống lại triều đình chuẩn bị đem ra pháp trường, một người là công cụ của giai cấp thống trị. Nhưng cả hai đều là người đam mê cái đẹp, nghệ thuật. Lúc đầu họ hiểu lầm nhau sau đó họ trở thành tri âm tri kỉ của nhau trong cảnh cho chữ ở cuối tác phẩm. Đây là tình huống rất éo le, ngang trái. Tình huống truyện tạo điều kiện để các nhân vật thể hiện vẻ đẹp nhân cách của mình đồng thời tạo sự hấp dẫn cho câu chuyện.
“Trong hoàn cảnh đề lao, người ta sống bằng tàn nhẫn, bằng lừa lọc, tính cách dịu dàng và lòng biết giá người, biết trọng người ngay của viên quan coi ngục này là một thanh âm trong trẻo chen vào giữa một bản đàn mà nhạc luật đều hỗn loạn, xô bồ.
Ông trời nhiều khi chơi ác, đem đầy ải những cái thuần khiết vào giữa một đống cặn bã. Và những người có tâm điền tốt và thẳng thắn, lại phải ăn đời ở kiếp với lũ quay quắt”.
(Chữ người tử tù, Nguyễn Tuân, Ngữ văn 11, Tập một, NXB Giáo dục)
Chỉ ra phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong văn bản?
Câu trả lời của bạn
Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong văn bản là: tự sự, biểu cảm.
Câu trả lời của bạn
Tình huống truyện: Xây dựng tình huống truyện độc đáo đó là hình tượng hai nhân vật Huấn Cao và quản ngục, hai nhân vật này trên bình diện xã hội là hai nhân vật hoàn toàn đối lập nhau. Một người là tên đại nghịch cầm đầu để nổi loạn, nay bi bắt còn một người là viên quản ngục đại diện cho trật tự xã hội đương thời (đại diện cho quyền lực tối tăm nhưng lại khao khát ánh sáng và chữ nghĩa). Ấy vậy mà, họ đều là những người nghệ sĩ , trên bình diện nghệ thuật họ là tri kỷ. Nguyễn Tuân đã tạo dựng lên một tình huống truyện độc đáo, một cuộc gặp gỡ khác thường giữa hai con người khác thường.
Câu trả lời của bạn
Tác dụng của tình huống truyện trong việc thể hiện tính cách nhân vật và kịch tính của truyện: Cuộc hội ngộ diễn ra giữa chốn ngục tù căng thẳng, đầy kịch tính. Đồng thời, cho thấy giữa cái đẹp, cái thiên lương với quyền lực độc ác, tối tăm cuối cùng cái thiên lương đã thắng thế. Chính tình huống độc đáo này đã giúp làm nổi bật trọn vẹn vẻ đẹp của hình lượng Huấn Cao, đồng thời cũng làm sáng tỏ tấm lòng "biệt nhỡn liên tài" của viên quản ngục. Từ dó mà chủ đề của tác phẩm cũng được thể hiện sâu sắc.
Câu trả lời của bạn
- Miêu tả bằng bút pháp lãng mạn, lí tưởng hóa và tương phản đối lập.
- Các phương diện phẩm chất: tài hoa uyên bác, khí phách hiên ngang bất khuất, thiên lương trong sáng và nhân cách cao cả.
Câu trả lời của bạn
- Qua hình tượng Huấn Cao, Nguyễn Tuân đã thể hiện quan niệm về cái đẹp, khẳng định sự bất tử của cái đẹp và bộc lộ thầm kín tấm lòng yêu nước.
- Trong truyện, Huấn Cao được xây dựng không chỉ là người có tài mà còn có tâm, có "thiên lương" (bản tính tốt lành).
- Huấn Cao không chỉ có thái độ hiên ngang, bất khuất, coi thường cái chết và tiền bạc mà còn có tấm lòng yêu quý cái thiện, mềm lòng trước tấm lòng "biệt nhỡn liên tài" của viên quản ngục (sẵn lòng cho chữ khi hiểu rõ thiện căn và sở thích cao quý của ông ta) và thậm chí còn biết sợ cái việc “chút nữa phụ mất một tấm lòng trong thiên hạ”.
- Với Nguyễn Tuân, cái tài phải đi đôi với cái tâm. Cái đẹp và cái thiện không thể tách rời nhau. Đó là một quan niệm thẩm mĩ tiến bộ của tác giả.
Câu trả lời của bạn
- Quản ngục là người coi ngục, là công cụ trấn áp của bộ máy thống trị đương thời. Thế nhưng, quản ngục lại có một thú vui tao nhã là say mê chơi chữ đến lạ kỳ. Vì có sở thích cao quý nên ông coi thường tính mạng của mình. Đó là ông muốn xin Huấn Cao chữ, nhờ thầy thơ lại xin chữ, và đối đãi đặc biệt với tử tù.
- Quản ngục có một tâm hồn nghệ sĩ tài hoa đã lạc vào chốn nhơ bẩn. Tuy làm nghề thất đức nhưng y vẫn có một tâm hồn cao đẹp.
- Quản ngục còn là người tuy không sáng tạo ra cái đẹp, nhưng lại là người biết trân trọng và giữ gìn cái đẹp, là một nhân cách đẹp, một "tấm lòng trong thiên hạ" tri âm, tri kỉ với Huấn Cao. Đó là "một thanh âm trong trẻo chen vào giữa một bản đàn mà nhạc luật đều hỗn loạn xô bồ".
Câu trả lời của bạn
Khẳng định và tôn vinh chiến thắng của ánh sáng, cái đẹp, cái thiện và nhân cách cao cả của con người, đồng thời bộc lộ tấm lòng yêu nước thầm kín.
Câu trả lời của bạn
Cảnh tượng xưa nay chưa từng có:
- Cái đẹp được sáng tạo nơi từ ngục nhơ bẩn, thiên lương cao cả lại tỏa sáng nơi bóng tối, nơi cái ác đang ngự trị.
- Huấn Cao không chỉ cho chữ mà còn cho quản ngục bài học về lẽ sống ở đời.
- Cái đẹp và cái thiện đã chiến thắng cho dù thực tại có tăm tối đến đâu cũng không tiêu diệt được.
Câu trả lời của bạn
- Tạo dựng tình huống truyện độc đáo, đặc sắc.
- Sử dụng thành công thủ pháp đối lập, tương phản.
- Xây dựng thành công nhân vật Huấn Cao - người hội tụ nhiều vẻ đẹp.
- Ngôn ngữ góc cạnh, giàu hình ảnh, có tính tạo hình, vừa cổ kính vừa hiện đại.
Câu trả lời của bạn
Ý nghĩa lời khuyên của Huấn Cao: Cái đẹp có thể sinh ra từ đất chết - nơi tội ác ngự trị nhưng không thể sống chung với cái ác. Con người xứng đáng được thưởng thức cái đẹp khi giữ được thiên lương.
Câu trả lời của bạn
Tác giả chọn cảnh nhà tù vì trong cái cảnh tăm tối của nhà tù, cái đẹp, cái thiện, cái cao cả đang được tôn vinh làm chủ. Đây là sự chiến thắng giữa ánh sáng và bóng tối, cái đẹp và cái nhơ bẩn, cái thiện và cái ác.
Câu trả lời của bạn
Nguyễn Tuân xuất thân trong gia đình nhà nho khi Hán học đã suy tàn.
Câu trả lời của bạn
Viên Quản ngục biệt đãi Huấn Cao không phải lí do muốn xin chữ mà là vì bản thân ông là một con người có tâm hồn nghệ sĩ, yêu cái đẹp cho nên ông biệt đãi Huấn Cao vì lòng yêu cái đẹp, tôn trọng người tài mà bất chấp nguy hiểm.
Câu trả lời của bạn
Trước Cách mạng tháng Tám, phong cách nghệ thuật của Nguyễn Tuân có thể thâu tóm trong một chữ “ngông”: mỗi trang viết của ông đều muốn chứng tỏ tài hoa, uyên bác. Và mọi sự vật được miêu tả ở phương diện thẩm mĩ. Ông đi tìm cái đẹp của thời xưa còn vương xót lại, vẻ đẹp “vang bóng một thời”.
Câu trả lời của bạn
Nguyễn Tuân là một người tài hoa, uyên bác, sự hiểu biết phong phú nhiều mặt và vốn ngôn ngữ giàu có, điêu luyện.
Câu trả lời của bạn
Năm 1948 – 1957, Nguyễn Tuân là Tổng thư kí hội nhà văn Việt Nam.
Câu trả lời của bạn
Sau khi ra tù, Nguyễn Tuân bắt đầu sự nghiệp văn chương.
Câu trả lời của bạn
Huấn Cao là người anh hùng có khí phách hiên ngang:
- Qua chi tiết dỗ gông. Tên lính giải áp tù đe dọa, Huấn Cao không để tâm, vẫn lạnh lùng thúc mạnh mũi gông xuống nền đá. Trong mắt Huấn Cao, hắn chỉ là tên tiểu lại giữ tù, tỏ ý coi thường.
- Huấn Cao thản nhiên nhận rượu thịt, không sợ hãi những âm mưu nào đó sau hành động biệt nhỡ của quản ngục.
Câu trả lời của bạn
* Nguyên mẫu: Cao Bá Quát, con người lỗi lạc thời trung đại
* Điểm tương đồng:
- Huấn Cao đứng đầu một cuộc tạo phản chống lại triều đình. Cao Bá Quát là thủ lĩnh của nhân dân Mỹ Lương (Hà Tây) chống lại triều đình
- Huấn Cao và Cao Bá Quát đều có tài viết chữ rất đẹp.
0 Bình luận
Để lại bình luận
Địa chỉ email của hạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu *