Bài học hôm nay, Học 247 sẽ giúp các em tìm hiểu về từ đồng nghĩa, có thêm những kiến thức về tiếng Việt. Mong rằng với bài học Luyện từ và câu: Luyện tập từ đồng nghĩa, các em sẽ học thêm nhiều kiến thức bổ ích và thú vị. Chúc các em có thêm bài học hay.
Câu 1: Tìm các từ đồng nghĩa
a. Chỉ màu xanh: xanh biếc, xanh lè, xanh lét, xanh mét, xanh ngắt, xanh ngát, xanh um, xanh sẫm, xanh rờn, xanh mượt, xanh đen, xanh rì, xanh lơ, xanh nhạt, xanh non,...
b. Chỉ màu đỏ: đỏ au, đỏ bừng, đỏ cạch, đỏ chóe, đỏ chói, đỏ chót, đỏ gay, đó hoe, đỏ lừ, đỏ lựng, đỏ ngầu, đỏ nhừ, đỏ ối, đỏ thắm, đỏ tía, đỏ ửng, đỏ hồng,....
c. Chỉ màu trắng: trắng tinh, trắng toát, trắng muốt, trắng phau, trắng nõn, trắng nuột, trắng lóa, trắng xóa, trắng bệch, ....
d. Chỉ màu đen: đen sì, đen kịt, đen sịt, đen thui, đen thủi, đen nghịt, đen ngòm, đen nhẻm, ...
Câu 2: Đặt câu với một từ em vừa tìm được ở bài tập 1
Câu 3: Chọn từ thích hợp trong ngoặc đơn để hoàn chỉnh bài văn sau:
Ngữ liệu SGK trang 13
Họ và tên
Tiêu đề câu hỏi
Nội dung câu hỏi
Câu trả lời của bạn
tình cảm của người mẹ dành cho người con
Đọc bài thơ của Tố Hữu mà tôi càng thấy yêu quê hương mình hơn. Dù trong khó khăn, gian khổ, dù xa lạ nhưng bằng tình yêu thương của những người mẹ Việt Nam, bằng tình yêu nước vô bờ đã tạo ra tình nghĩa keo sơn, giúp những người con vững tin để chiến đấu, giành lại độc lập cho Tổ quốc.
hay
tình cảm của người mẹ đối với ......
neo tinh cam cua nguoi me
Khó quá
Câu trả lời của bạn
Về mặt nghĩa đen, câu tục ngữ này có nghĩa là con cáo trước khi chết sẽ tìm cách quay về quê hương rồi mới chết đi. Về mặt nghĩa sâu xa cũng có ý tương tự, con người thường không quên được nơi mình sinh ra. Dù cuộc đời có thăng trầm, biến đổi và trải qua bao nhiêu chuyện, họ cuối cùng cũng muốn về lại quê nhà tận hưởng những ngày còn lại.
Tôi luôn cho rằng, con người chính là sinh vật vừa mạnh mẽ vừa yếu đuối. Đôi lúc, họ có thể làm được những chuyện dường như không tưởng và có đôi khi, họ yếu đuối đến không ngờ. Suy cho cùng, mỗi người đều có một điểm yếu riêng khiến họ cảm thấy không thể bình thản khi nghĩ đến. Đối với nhiều người, điểm yếu đó là quê hương.
Ở những vùng quê nghèo, người ta thường tha hương cầu thực, mong tìm được chút ánh sánh để thay đổi cuộc sống vất vả. Có người đi những nơi xa, có người đi đến những nơi rất xa. Xưa nay, công việc làm thuê kiếm đồng tiền từ người khác nào có dễ dàng bao giờ. Một mình nơi xứ người, họ phải đối mặt với vô vàn vấn đề. Chỉ có một tinh thần mạnh mẽ và trái tim dũng cảm mới giúp họ vượt qua được nỗi cô đơn đó.
Mỗi năm tôi về nhà lại cảm thấy số người xa quê ngày càng nhiều. Hầu như thanh thiếu niên đều đi hết, chỉ còn lại người già và trẻ nhỏ. Trong hoàn cảnh gia đình nghèo khó như vậy, việc đi làm thuê chính là một cơ may để mọi chuyện trở nên khá hơn. Thật ra, tôi cũng như họ đấy thôi, học cho lắm rồi cuối cùng cũng phải lao động để kiếm tiền. Có điều, công việc nặng nhẹ lại không giống nhau.
Hồi mới lên học đi làm thêm nói thế nào cũng vất vả hơn bây giờ một chút. Nhưng áp lực và mệt mỏi là chuyện ai cũng không tránh khỏi. Lại nói về câu tục ngữ “Cáo chết ba năm quay đầu về núi”. Con cáo dù bị thương, bị bệnh đến kiệt sức sắp chết đi vẫn muốn quay lại ngọn núi mà nó đang sống. Phải chăng, đó là nơi nó cảm thấy yên lòng nhất, an toàn nhất. Giống như con người chúng ta, quê hương là nơi để trở về.
Dù có bao nhiêu năm bôn ba xứ người, đạt được những thứ bản thân hằng mong muốn hay bị cuộc đời trù dập đến đáng thương. Thì sau những năm tháng đó, chúng ta lại muốn trở về nhà. Trở về nơi mình từng sinh ra, chiêm nghiệm lại một đời và ra đi thanh thản khi không còn đủ sức lực. Mỗi người Việt Nam đều xem trọng nguồn cội, xem trọng cái gốc của mình. Phải rồi, quê hương nếu ai không nhớ thì sẽ không thể lớn nổi thành người.
Tôi nhớ nhà bác làm ăn phất lên như diều gặp gió, kinh tế ngày càng dư dả. Thuận tiện lúc đó chị gái cũng chuẩn bị vào đại học nên cả nhà chuyển lên thành phố sống. Lúc đó, ông đang sống chung với bác cũng buộc phải đi cùng. Thật lòng, ông chẳng có vẻ gì là muốn vì ông không muốn xa bà nhưng do cả nhà bác tôi cứ năn nỉ. Mà trong mọi người, nhà bác là có điều kiện nhất.
Những năm trên thành phố, tôi ít thời gian gặp ông hơn nhưng qua lời kể của mọi người thì cuộc sống của ông rất tốt. Lúc đo, tôi chỉ mới mười mấy tuổi nên chưa hiểu được tâm tư của ông thế nào. Ba tôi lại sống ở quê mẹ nên tôi cũng ít có dịp gần gũi ông hơn. Tuy vậy, ông trong ấn tượng của tôi là một người hiền lành và phúc hậu. Mỗi lần tôi về thăm, ông đều quyến luyến nơi mộ của bà.
Và con người cũng không thể thắng nổi thời gian, “sinh lão bệnh tử” là điều mà ai cũng phải trải qua. Sức khỏe ông dần yếu đi mặc cho cả nhà đã chạy chữa tận những bệnh viện lớn. Ngày bác sĩ gọi người nhà đưa ông trở về, ông bảo muốn về lại quê. Mọi người biết ý chiều theo ông, đưa ông trở lại quê nhà nơi có bà vẫn chờ ông ở đó. Lúc tôi vào thăm, ông đã tiều tụy đi rất nhiều, ánh mắt cũng nhuốm màu mỏi mệt. Ông bảo chẳng nơi nào bằng được quê hương.
Nhiều năm sau, tôi mới thật sự hiểu những lời ông nói khi đang chật vật ở xứ người. Cuối cùng thì ông và bà lại có thể tiếp tục bên nhau rồi. Nghĩ đến đây, tôi mỉm cười mà nước mắt lại lặng lẽ rơi. Quê hương thật sự là một cái gì đó rất thiêng liêng.
Nhỏ bạn của tôi từng nói, bà nó trước khi mất muốn người nhà sau này hỏa táng bà rồi mang tro cốt rải xuống dòng sông gần nha. Đó là nơi ông và bà gặp nhau với chất chứa bao kỉ niệm. Ông hy sinh trong đạn bom khói lửa vẫn chưa tìm thấy xác nhưng bà vẫn vững niềm tin rằng hai người sẽ lại gặp nhau. Tôi lại thêm một lần xúc động về tình cảm của người xưa, họ yêu nhau theo cách văn minh và giản dị.
Cuối cùng thì, quê hương vẫn là điểm tựa để con người ta khi mệt mỏi có thể quay đầu. Quê hương vừa là người cha chở che vừa là người mẹ an ủi, vỗ về. Có đôi khi, quê hương giống như người bạn động viên chúng ta những lúc khó khăn trong cuộc sống. Sau tất cả, con người ta vẫn có một mong muốn là tìm đến nơi bình yên những người cuối đời. Người ta gọi nơi đó là nhà, là quê hương.
loài vật thường nhớ nơi ở cũ
~Làm người phải thủy chung~
Làm người phải thủy chung
Như trên
Câu trả lời của bạn
Bạn thân / Kẻ thù
Lan là BẠN THÂN của em
Công an với trộm là KẺ THÙ
Từ đồng nghĩa:học giỏi,Từ trái nghĩa:học kém. Câu: Ở trong lớp, bạn Hoa là người học gỏi nhất lớp,bạn Hoa học giỏi nhưng ít khi giúp đỡ bạn bè ,nhưng bạn Mai lớp em học kém nhưng bạn ấy rất tốt bụng.
từ đồng nghĩa là bầu bạn, từ trái nghĩa là kẻ thù. Cau : E có rất nhiềungười bầu bạn.
Lúc bị đô hộ, nhà Hán là kẻ thù của nhân dân ta
Câu trả lời của bạn
bạn thủy ko nhưng học giỏi mà còn học net
Tập thể dục chảng những vui lại còn khỏe khoắn.
câu chuyện này chẳng những hay mà còn thú vị nữa
Chẳng những trời đã lạnh mà còn mưa
Chẳng những Thảo hát hay mà còn nhảy giỏi.
Bạn ấy chẳng những mạnh mẽ mà còn cao lớn
cậu ta chẳng những học giỏi mà còn rất thật thà nữa
chẳng những em không học giốt mà còn đứng nhất lớp
chẳng những nó mắt sáng mà tai còn thính nữa
Bạn ấy chẳng những ngoan mà còn học giỏi nữa
Chẳng những bạn Nam đi học trễ mà còn quên làm bài tập.
chẳng những Hân chăm chỉ mà Hân còn thông minh
chịu
tả về cảnh quê em vào những ngày giáp tết
Câu trả lời của bạn
Có lẽ những ngày giáp Tết đối với rất nhiều đứa trẻ xóm chợ là những ngày mà chúng tìm thấy niềm vui và sự thích thú. Nhưng những ngày Tết lại là điều mà chúng mong đợi hơn bao giờ hết. Ngày Tết quê em, ngày Tết ở một khu chợ thực sự ý nghĩa và là điều đáng nhớ để bắt đầu một năm mới.
Mùa xuân đến, Tết đã gõ của mọi nhà, niềm vui nhân đôi, hạnh phúc bội phần. Trẻ con chờ mong ngày Tết còn nhiều hơn là người lớn. Người lớn bảo Tết vui vẻ nhưng có nhiều điều phải lo toan hơn, sắm sửa nhiều thứ hơn và tốn nhiều tiền hơn. Nhưng trẻ con không quan tâm điều đó, vì Tết là dip để chúng em có thêm nhiều quần áo mới, được nhận lì xì, quà bánh ăn không hết và không phải học bài. Có lẽ đó là điều đứa trẻ nào cũng thích thú.
Em không biết ngày Tết ở những nơi khác như thế nào nhưng ngày Tết ở quê em luôn tràn đầy tiếng cười và lời chúc phúc cho nhau một năm mới an lành, phát tài phát lộc.
Trên những con đường nhỏ còn bốc mùi sỏi đá, đám cỏ phủ kín lối đã được thôn xóm cắt tỉa rất sạch sẽ. Vì ở xóm em cứ chiều 30 Tết mọi nhà lại rủ nhau đi quét dọn đường làng ngõ xóm để chuẩn bị đón Tết. Ai cũng háo hức và chăm chỉ, không ai tị nạnh ai, mọi người làm việc hăng say, nhiệt tình. Đám con nít tíu ta tíu tít không ngớ, cứ đòi giành phần ba mẹ để làm, nhưng làm được một lúc là chán, là bỏ đó đi chơi. Những lá cờ Tổ quốc được treo cao trên mái ngói đỏ tươi, bay phấp phới giữa bầu trời tạo nên không khí vui tươi, phấn khởi.
Có lẽ mùa xuân khiến cho không khí của mọi nhà trở nên ấm áp và an lành. Mặc dù thời tiết vẫn còn lạnh, sương đầu ngày còn lảng bảng bám kím trên cành cây nhưng nụ cười của mọi người luôn ở trên môi.
Ngày Tết, trẻ con háo hức, lựa chọn quần áo đẹp và mới nhất để mặc, để đi chơi, để chúc thọ ông bà. Đứa trẻ nào cũng kiếm cái áo có túi thật to và rộng để đựng bánh kẹo và tiền lì xì. Đó cũng là điều mà em mong đợi trong suốt những ngày Tết.
Những ngày 30, mồng 1, nhà nào cũng phảng phất khói hương nghi ngút, mùi bánh chưng thơm lừng. Năm nào cũng vậy, mẹ em cứ đến hai ngày đó lại làm thật nhiều món ăn ngon để cúng ông bà, tổ tiên. Mẹ bảo rằng ngày Tết ông bà sẽ về nhà, sẽ cùng ăn bữa cơm với con cháu và hơn hết để sum họp. Mẹ dặn ngày Tết phải ngoan thì người lớn mới lì xì nên trẻ con ngày Tết không có ai quấy rối, nghịch ngợm hết.
Ngày Tết, những chiếc xe ô tô to đùng chở những cành đào từ miền núi về đây. Bà con xóm làng ai cũng nhanh tay chọn cho mình một cành đào có nhiều nụ, màu hồng tươi thắm đặt giữa sân. Vì đào báo hiệu Tết đến xuân về, có đào mới có hương vị Tết.
Đêm giao thừa có lẽ là đêm mà người người nhà nhà xóm chợ quê em chờ đợi nhất. Tiếng pháo hoa nổ vang trời, tiếng reo hò ầm ĩ và lời chúc nhau bình an. Em còn nhớ đêm giao thừa ý nghĩa nhất vào năm ngoái, mấy chị em tranh nhau đi hái lộc ở cây sung đầu làng. Đám trẻ con vặt trụi lá của cây sung ấy, đến sáng hôm sau mới thấy cây đã tả tơi. Vui ơi là vui!
Sáng mùng 1 Tết, mẹ thường bảo mấy chị em ở nhà, không được đến nhà ai, vì ở quê em có tục lệ như vậy. Hôm đó ai cũng dậy thật sớm, dù không phải làm gì hết. Nhưng vì đây là ngày đầu tiên của một năm mới, ai cũng háo hức và hi vọng những điều tốt đẹp sẽ đến.
Những mâm cơm ngày Tết rất đông vui và ý nghĩa, mọi người vui vẻ và đầm ấm bên nhau, kể cho nhau nghe dự định cho năm mới, còn trẻ con thì chỉ lo người lớn quên lì xì.
Tết ở quê em kéo dài đến tận mùng 10, vì mọi người bảo hết bánh kẹo mới hết Tết. Nhà nào cũng gói bánh chưng rất nhiều nên ăn không hết.
Tết ở quê em thực sự là những ngày ý nghĩa và vui vẻ nhất trong năm. Em mong sao Tết năm nào quê em cũng tràn đầy ấm áp, tiếng cười như thế.
Ngày Tết ở quê em
Có lẽ những ngày giáp Tết đối với rất nhiều đứa trẻ xóm chợ là những ngày mà chúng tìm thấy niềm vui và sự thích thú. Nhưng những ngày Tết lại là điều mà chúng mong đợi hơn bao giờ hết. Ngày Tết quê em thực sự ý nghĩa và là điều đáng nhớ để bắt đầu một năm mới.
Mùa xuân đến, Tết đã gõ của mọi nhà, niềm vui nhân đôi, hạnh phúc bội phần. Trẻ con chờ mong ngày Tết còn nhiều hơn là người lớn. Người lớn bảo Tết vui vẻ nhưng có nhiều điều phải lo toan hơn, sắm sửa nhiều thứ hơn và tốn nhiều tiền hơn. Nhưng trẻ con không quan tâm điều đó, vì Tết là dịp để chúng em có thêm nhiều quần áo mới, được nhận lì xì, quà bánh ăn không hết và không phải học bài. Có lẽ đó là điều đứa trẻ nào cũng thích thú.
Em không biết ngày Tết ở những nơi khác như thế nào nhưng ngày Tết ở quê em luôn tràn đầy tiếng cười và lời chúc phúc cho nhau một năm mới an lành, phát tài phát lộc. Trên những con đường nhỏ còn bốc mùi sỏi đá, đám cỏ phủ kín lối đã được người dân ở thôn xóm cắt tỉa rất sạch sẽ. Vì ở xóm em cứ chiều 30 Tết mọi nhà lại rủ nhau đi quét dọn đường làng ngõ xóm để chuẩn bị đón Tết.
Ai cũng háo hức và chăm chỉ, không ai tị nạnh ai, mọi người làm việc hăng say, nhiệt tình. Đám con nít tíu ta tíu tít không ngờ, cứ đòi giành phần ba mẹ để làm, nhưng làm được một lúc là chán, là bỏ đó đi chơi. Những lá cờ Tổ quốc được treo cao trên mái ngói đỏ tươi, bay phấp phới giữa bầu trời tạo nên không khí vui tươi, phấn khởi. Có lẽ mùa xuân khiến cho không khí của mọi nhà trở nên ấm áp và an lành.
Mặc dù thời tiết vẫn còn lạnh, sương đầu ngày còn lảng bảng bám kín trên cành cây nhưng nụ cười của mọi người luôn ở trên môi. Ngày Tết, trẻ con háo hức, lựa chọn quần áo đẹp và mới nhất để mặc, để đi chơi, để chúc thọ ông bà. Đứa trẻ nào cũng kiếm cái áo có túi thật to và rộng để đựng bánh kẹo, tiền lì xì. Đó cũng là điều mà em mong đợi trong suốt những ngày Tết.
Én có gì lạ, báo mùa xuân sang Nắng có gì lạ mà cánh hoa hồng tươi?…” Lời bài hát thiếu nhi vang lên trên đài phát thanh trong buổi sáng đầu xuân khiến lòng tôi xốn xang, rạo rực. Vẫn là chim, là nắng, là hoa,... mà sao sáng nay với tôi chúng đáng yêu đến thế! Có lẽ bởi mùa xuân đã đến thật rồi! Không khí tinh khôi của buổi sáng mùa xuân đã tràn ngập trên khắp quê hương tôi. Mùa xuân đến đem hạnh phúc đến cho muôn loài. Không giống như mùa đông âm u, lạnh giá, mùa hè chói chang rực lửa hay mùa thu buồn với làn gió heo may cùng những chiếc lá vàng rơi. Mùa xuân mang tới cho con người, vạn vật một cảm giác ấm áp, hiền hòa. Tuy tiết trời vẫn còn se lạnh nhưng tôi vẫn cảm nhận được hơi thở mùa xuân thật nồng nàn ấm áp. Những mầm cây giờ đây đã tỉnh dậy sau giấc ngủ đông dài, khẽ vươn vai như muốn vẫy chào buổi sáng mùa xuân đẹp. Sáng sớm nên bầu trời như sà thấp xuống một màu trắng đục với màn sương mỏng manh như khói vẫn còn bao phủ trên mặt đất. Rồi từ đằng đông, bỗng anh ánh sắc hồng phơn phớt. Ông mặt trời ló ra khỏi đám mây, hé mắt từ từ nhô lên cao như quả bóng màu cam sẫm chiếu những tia nắng dịu dàng đánh thức muôn loài. Ánh nắng tuy còn yếu ớt nhưng cũng đủ để xóa đi bóng đêm, làm tan nhanh màn sương buổi sớm. Bầu trời lúc này không còn màu trắng đục nữa. Nó như cao hơn, rộng hơn, nhuộm kín một màu xanh trong trẻo. Những hàng cây còn đẫm sương đêm khẽ lay động lá cành vẫy tay như muốn gọi: “Dậy thôi! Dậy mau lên các bạn ơi! Một ngày mới lại bắt đầu. Mùa xuân đã đến rồi đấy!”. Mùa xuân đến, đất trời trở lại dịu êm chắt chiu cần mẫn tiếp nhựa sống cho vạn vật. Hình như muôn loài đều rạo rực hẳn lên vì khí xuân ấm áp đã xua đi cái u ám của những ngày đông giá rét. Gió xuân mơn man, lay đùa từng hàng cây khóm lá. Vạn vật, cây cối như được hồi sinh. Những chồi non xanh tươi mập mạp của cây bưởi đầu nhà đua nhau bung ra, khoe với bạn bè bộ quần áo mới. Chúng vui vẻ vì đã trút bỏ được tấm áo bông cũ kĩ, nặng nề mặc suốt ba tháng mùa đông. Mấy cây cam nở hoa trắng xóa, hương thơm dìu dịu theo gió lan tỏa khắp không gian mùa xuân buổi sáng. Trong vườn, hoa đua nhau khoe sắc, tỏa hương. Kìa mấy cây đào bích rực rỡ đang rung rinh trong nắng xuân như muốn nói: “Chào cô bé, cậu bé! Chúc buổi sáng đầu xuân tốt lành!” Những đóa hồng nhung chưa nở hết e ấp như những nàng thiếu nữ xinh xắn tuổi mười lăm. Cánh hoa đỏ tươi còn đọng những hạt sương lóng lánh ánh lên như những hạt ngọc. Viền quanh là những bông su si vàng rực nổi bật trên nền lá màu xanh thẫm... Dường như các loài hoa đều muốn góp phần đem đến cho buổi sáng mùa xuân một vẻ đẹp tuyệt vời. Hai bên đường, những hàng cây trơ trụi khẳng khiu trong suốt mùa đông đã không còn nữa. Giờ đây chúng thi nhau khoác lên mình bộ cánh xanh mơn mởn trong như những ngọn nến xanh được bàn tay mẹ thiên nhiên thắp lên tô điểm Em hãy tả lại cảnh buổi sáng mùa xuân trên quê hương mẫu 4 Mưa xuân phơi phới, nồng nàn. Làn mưa xuống thật nhẹ nhàng với những hạt bụi nước trong vắt bé li ti, trắng xóa chẳng thể nhìn rõ. Từng hạt mưa bé nhỏ ghé vào tóc ta, bám cả vào vai, vào mắt. Tôi thấy đâu trong cơn gió heo may mát mẻ cái hương thơm của mưa. Khắp nơi, đâu cũng thấy hương thơm, thơm xao xuyến đến lòng người. Cơn mưa ấy từ đâu bay tới càng làm tăng vẻ đẹp đặc sắc cho mùa xuân yêu thương. Mưa mang lại cho cây cối, hoa lá thêm tươi đẹp, tràn đầy sức sống. Mùa xuân là mùa của bao sắc màu thắm tươi, rực rỡ của muôn hoa thi nhau đua nở, khoe sắc mang đến cho nơi đây một vẻ đẹp diệu kỳ. Quê hương thân yêu như được khoác lên mình một tấm áo mới – màu áo của sức sống vô tận, tươi thắm, rực rỡ với bao sắc màu. Trên những con đường làng quen thuộc, hoa cúc dại nở vàng ươm, vươn cao chào đón mặt trời. Những cành xấu hổ thì khiêm tốn cúi rạp mình. Chúng ôm mặt đất nồng nàn rồi nhẹ nhàng nở ra những bông hoa màu tim tím, nhẹ nhàng như chùm lông tơ. Nếu gió bứt chúng ra khỏi cành thì chúng sẽ bay bổng khắp khu vườn, nhẹ như những giấc mơ màu tím. Và sẽ không sao cả khi hoa cúc chiếm lĩnh tâm hồn bạn. Bởi màu vàng của chúng quá rực rỡ. Chúng nở tung dọc suốt hai bên đường làng, thay thế cho những bông hoa loa kèn trắng muốt đã ngủ yên trong lòng đất hoặc bay lên cao cùng với những ngôi sao nhỏ. Trên những mảnh tường rêu phong, giàn hoa giấy vấn vít leo trên hiên nhà. Hoa màu trắng muốt - màu trắng của những làn mây, lá xanh tươi. Bên cạnh sắc trắng tinh khôi của những bông hoa giấy là màu hoa hồng đỏ thắm. Những cô ong bay vòng quanh để lấy phấn hoa và lấy mật. Dường như vào lúc này, tôi mới cảm nhận được hương thơm của những bông hoa hồng. Hoa hồng đỏ rực rỡ, cháy bỏng nhưng lại có mùi thơm thoang thoảng, ngan ngát… Chắc bởi thế mà tôi yêu hoa hồng! Tất cả muôn sắc thắm hương ấy bay xa tận tít phương trời mà rủ đàn bướm đến. Bướm vàng hòa cùng với ánh nắng ấm áp, bướm trắng li ti theo đàn mà vui đùa với chị gió, những chú bướm đen thì như những đám tàn tro bị ai thổi lên trời cao. Chúng thi nhau bay đến, dập dờn, lượn lờ xung quanh những sắc màu của mùa xuân như những cánh hoa bay lả tả trong gió. Nếu những cành mai rực rỡ là biểu tượng cho tài lộc, phú quỳ và sự may mắn của phương Nam thì với người dân xứ Bắc, những cây hoa đào lại tượng trưng cho một ciu Tết đầm ấm, một mùa xuân ngập tràn yêu thương, hạnh phúc. Những đứa con xinh đẹp của mùa xuân đang khoe sắc thắm, rộn vang tiếng nói: “Tết đã về rồi!”. Tết chính là món quà kì diệu nhất mà mùa xuân đã ban tặng cho quê hương thân yêu, cho những người dân hiền lành, tốt bụng, nhân hậu. Mùa xuân là mùa của cây cối đâm chồi nảy lộc và là mùa của yêu thương, sum vầy, mỗi khi xuân về là nhà nhà người người lại đón tết vui vẻ và có những giây phút ấm áp bên nhau, sau những giây phút đó, chúng ta thấy yêu thương quê hương của mình hơn, tình yêu đó thể hiện sự gắn bó thiết tha và mang những cung bậc ngào ngạt của thiên nhiên đất trời.
Én có gì lạ, báo mùa xuân sang
Nắng có gì lạ mà cánh hoa hồng tươi?…”
Lời bài hát thiếu nhi vang lên trên đài phát thanh trong buổi sáng đầu xuân khiến lòng tôi xốn xang, rạo rực. Vẫn là chim, là nắng, là hoa,... mà sao sáng nay với tôi chúng đáng yêu đến thế! Có lẽ bởi mùa xuân đã đến thật rồi! Không khí tinh khôi của buổi sáng mùa xuân đã tràn ngập trên khắp quê hương tôi.
Mùa xuân đến đem hạnh phúc đến cho muôn loài. Không giống như mùa đông âm u, lạnh giá, mùa hè chói chang rực lửa hay mùa thu buồn với làn gió heo may cùng những chiếc lá vàng rơi. Mùa xuân mang tới cho con người, vạn vật một cảm giác ấm áp, hiền hòa. Tuy tiết trời vẫn còn se lạnh nhưng tôi vẫn cảm nhận được hơi thở mùa xuân thật nồng nàn ấm áp. Những mầm cây giờ đây đã tỉnh dậy sau giấc ngủ đông dài, khẽ vươn vai như muốn vẫy chào buổi sáng mùa xuân đẹp.
Sáng sớm nên bầu trời như sà thấp xuống một màu trắng đục với màn sương mỏng manh như khói vẫn còn bao phủ trên mặt đất. Rồi từ đằng đông, bỗng anh ánh sắc hồng phơn phớt. Ông mặt trời ló ra khỏi đám mây, hé mắt từ từ nhô lên cao như quả bóng màu cam sẫm chiếu những tia nắng dịu dàng đánh thức muôn loài. Ánh nắng tuy còn yếu ớt nhưng cũng đủ để xóa đi bóng đêm, làm tan nhanh màn sương buổi sớm.
Bầu trời lúc này không còn màu trắng đục nữa. Nó như cao hơn, rộng hơn, nhuộm kín một màu xanh trong trẻo. Những hàng cây còn đẫm sương đêm khẽ lay động lá cành vẫy tay như muốn gọi: “Dậy thôi! Dậy mau lên các bạn ơi! Một ngày mới lại bắt đầu. Mùa xuân đã đến rồi đấy!”.
Mùa xuân đến, đất trời trở lại dịu êm chắt chiu cần mẫn tiếp nhựa sống cho vạn vật. Hình như muôn loài đều rạo rực hẳn lên vì khí xuân ấm áp đã xua đi cái u ám của những ngày đông giá rét. Gió xuân mơn man, lay đùa từng hàng cây khóm lá. Vạn vật, cây cối như được hồi sinh. Những chồi non xanh tươi mập mạp của cây bưởi đầu nhà đua nhau bung ra, khoe với bạn bè bộ quần áo mới. Chúng vui vẻ vì đã trút bỏ được tấm áo bông cũ kĩ, nặng nề mặc suốt ba tháng mùa đông. Mấy cây cam nở hoa trắng xóa, hương thơm dìu dịu theo gió lan tỏa khắp không gian mùa xuân buổi sáng. Trong vườn, hoa đua nhau khoe sắc, tỏa hương. Kìa mấy cây đào bích rực rỡ đang rung rinh trong nắng xuân như muốn nói: “Chào cô bé, cậu bé! Chúc buổi sáng đầu xuân tốt lành!” Những đóa hồng nhung chưa nở hết e ấp như những nàng thiếu nữ xinh xắn tuổi mười lăm. Cánh hoa đỏ tươi còn đọng những hạt sương lóng lánh ánh lên như những hạt ngọc. Viền quanh là những bông su si vàng rực nổi bật trên nền lá màu xanh thẫm... Dường như các loài hoa đều muốn góp phần đem đến cho buổi sáng mùa xuân một vẻ đẹp tuyệt vời.
Hai bên đường, những hàng cây trơ trụi khẳng khiu trong suốt mùa đông đã không còn nữa. Giờ đây chúng thi nhau khoác lên mình bộ cánh xanh mơn mởn trong như những ngọn nến xanh được bàn tay mẹ thiên nhiên thắp lên tô điểm
Em hãy tả lại cảnh buổi sáng mùa xuân trên quê hương mẫu 4
Mưa xuân phơi phới, nồng nàn. Làn mưa xuống thật nhẹ nhàng với những hạt bụi nước trong vắt bé li ti, trắng xóa chẳng thể nhìn rõ. Từng hạt mưa bé nhỏ ghé vào tóc ta, bám cả vào vai, vào mắt. Tôi thấy đâu trong cơn gió heo may mát mẻ cái hương thơm của mưa. Khắp nơi, đâu cũng thấy hương thơm, thơm xao xuyến đến lòng người. Cơn mưa ấy từ đâu bay tới càng làm tăng vẻ đẹp đặc sắc cho mùa xuân yêu thương. Mưa mang lại cho cây cối, hoa lá thêm tươi đẹp, tràn đầy sức sống.
Mùa xuân là mùa của bao sắc màu thắm tươi, rực rỡ của muôn hoa thi nhau đua nở, khoe sắc mang đến cho nơi đây một vẻ đẹp diệu kỳ. Quê hương thân yêu như được khoác lên mình một tấm áo mới – màu áo của sức sống vô tận, tươi thắm, rực rỡ với bao sắc màu. Trên những con đường làng quen thuộc, hoa cúc dại nở vàng ươm, vươn cao chào đón mặt trời. Những cành xấu hổ thì khiêm tốn cúi rạp mình. Chúng ôm mặt đất nồng nàn rồi nhẹ nhàng nở ra những bông hoa màu tim tím, nhẹ nhàng như chùm lông tơ. Nếu gió bứt chúng ra khỏi cành thì chúng sẽ bay bổng khắp khu vườn, nhẹ như những giấc mơ màu tím. Và sẽ không sao cả khi hoa cúc chiếm lĩnh tâm hồn bạn. Bởi màu vàng của chúng quá rực rỡ. Chúng nở tung dọc suốt hai bên đường làng, thay thế cho những bông hoa loa kèn trắng muốt đã ngủ yên trong lòng đất hoặc bay lên cao cùng với những ngôi sao nhỏ. Trên những mảnh tường rêu phong, giàn hoa giấy vấn vít leo trên hiên nhà. Hoa màu trắng muốt - màu trắng của những làn mây, lá xanh tươi. Bên cạnh sắc trắng tinh khôi của những bông hoa giấy là màu hoa hồng đỏ thắm. Những cô ong bay vòng quanh để lấy phấn hoa và lấy mật. Dường như vào lúc này, tôi mới cảm nhận được hương thơm của những bông hoa hồng. Hoa hồng đỏ rực rỡ, cháy bỏng nhưng lại có mùi thơm thoang thoảng, ngan ngát… Chắc bởi thế mà tôi yêu hoa hồng! Tất cả muôn sắc thắm hương ấy bay xa tận tít phương trời mà rủ đàn bướm đến. Bướm vàng hòa cùng với ánh nắng ấm áp, bướm trắng li ti theo đàn mà vui đùa với chị gió, những chú bướm đen thì như những đám tàn tro bị ai thổi lên trời cao. Chúng thi nhau bay đến, dập dờn, lượn lờ xung quanh những sắc màu của mùa xuân như những cánh hoa bay lả tả trong gió.
Nếu những cành mai rực rỡ là biểu tượng cho tài lộc, phú quỳ và sự may mắn của phương Nam thì với người dân xứ Bắc, những cây hoa đào lại tượng trưng cho một ciu Tết đầm ấm, một mùa xuân ngập tràn yêu thương, hạnh phúc. Những đứa con xinh đẹp của mùa xuân đang khoe sắc thắm, rộn vang tiếng nói: “Tết đã về rồi!”. Tết chính là món quà kì diệu nhất mà mùa xuân đã ban tặng cho quê hương thân yêu, cho những người dân hiền lành, tốt bụng, nhân hậu.
Mùa xuân là mùa của cây cối đâm chồi nảy lộc và là mùa của yêu thương, sum vầy, mỗi khi xuân về là nhà nhà người người lại đón tết vui vẻ và có những giây phút ấm áp bên nhau, sau những giây phút đó, chúng ta thấy yêu thương quê hương của mình hơn, tình yêu đó thể hiện sự gắn bó thiết tha và mang những cung bậc ngào ngạt của thiên nhiên đất trời.
0 Bình luận
Để lại bình luận
Địa chỉ email của hạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu *