1.1. Phép nối
- Phép nối: câu sau có từ ngữ nối biểu thị quan hệ với câu trước.
- Tác dụng: Giúp cho văn bản có sự liên kết chặt chẽ theo các quan hệ nhất định.
- Ví dụ:
Có lẽ cháu nghĩ rằng tấm bản đồ dẫn đường của ông sau đó đã trở nên rõ ràng hơn, khi ông đã trưởng thành. Nhưng không phải vậy đâu Sam à.
(Đa-ni-en Gốt-li-ép, Bản đồ dẫn đường)
Nhờ sử dụng từ nối nhưng, người viết đã tạo ra sự liên kết chặt chẽ giữa hai câu liền nhau.
1.2. Phép thế
- Phép thế: Câu sau có từ ngữ dùng để thay thế cho từ ngữ đã xuất hiện ở câu trước.
- Tác dụng: Tránh lỗi lặp từ, tùy trường hợp còn có tác dụng tu từ.
- Phân loại
+ Dùng các chỉ từ (này, nọ, kia, ấy, đó, đây…) hoặc đại từ (nó, hắn, họ, chúng nó…)
+ Dùng tổ hợp “danh từ và chỉ từ” như: cái này, việc ấy, điều đó…
- Ví dụ:
Hai mươi tuổi, chàng thanh niên Lỗ Tấn dự học ở Nhật. Ông theo học ngành Y.
(Đoàn Công Lê Huy, Câu chuyện về con đường)
Từ Ông ở câu sau thay cho cụm từ chàng thanh niên Lỗ Tấn ở cầu trước đó, có tác dụng liên kết hai câu với nhau.
1.3. Phép lặp
- Phép lặp: Câu sau lặp lại từ ngữ của cầu trước.
- Tác dụng: Liên kết các bộ phận của văn bản lại với nhau, hoặc mang ý nghĩa tu từ như nhấn mạnh gây cảm xúc, gây ấn tượng…
- Phân loại:
+ Các yếu tố ngữ âm (vần, nhịp): lặp ngữ âm
+ Các từ ngữ: lặp từ ngữ
+ Các cấu tạo cú pháp: lặp cú pháp
Ví dụ:
Cháu biết không, tấm bản đồ của ông lúc ấy thật sự bế tắc. Ông không biết có phải mình là người quá ngây thơ, khờ khạo hay không. [..] Ông cảm thấy mặt đất dưới chân mình sao mà bấp bênh và không bền vững.
(Đa-ni-en Gốt-li-ép, Bản đồ dẫn đường)
Các câu liên kết với nhau nhờ lặp lại từ ông.
0 Bình luận
Để lại bình luận
Địa chỉ email của hạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu *